Chap 7
Lo lắng nhìn Freen ngất lịm đi trong vòng tay mình, Becky bế cô vào bên trong du thuyền, đặt tay lên ngực Freen, một dòng khí nóng màu hồng nhạt truyền từ tay Becky vào người nằm bên dưới, ánh mắt nhìn lại sắc mặt Freen đã dần tươi tỉnh hơn, Becky mới an tâm thu tay về.
"Cái cơ thể yếu ớt này còn chịu đựng được bao lâu nữa đây?"
Ngay sau đó, ngón trỏ cô chạm lên môi mình nhớ lại nụ hôn vừa xảy ra cùng Freen, Becky cũng tự ngạc nhiên với chính mình, cô không ngờ rằng lúc đó bản thân lại có một hành động ngẫu hứng như vậy. Nhưng không thể phủ nhận, đây là nụ hôn khiến cho lòng cô có nhiều xáo động lớn đến thế.
"Không được rồi, cô ấy có thể nảy sinh tình cảm với mình nhưng mình tuyệt đối không được." - Becky nhắm mắt nhắc nhở bản thân.
Quay trở ra boong thuyền, Becky triệu hồi Iren xuất hiện.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ma thần, người cho gọi tôi có việc gì sao?"
Becky ấp úng vẫn đắn đo trong việc đưa ra quyết định: "Ta chỉ nói một lần nên tiểu yêu tinh cô nghe cho rõ đây. Hãy hóa thân thành ta và thay ta làm người yêu giả của cô gái nằm bên trong, không cần hỏi lý do, chỉ cần làm theo thôi."
"Ơ... tôi, cái thể loại gì vậy? Tôi nhớ là bạn của người cơ mà?" - Dù biết thừa ma thần nói dối nhưng Iren vẫn muốn cắc cớ.
"Đã bảo chỉ cần làm theo không cần hỏi lại, cô có làm hay không?" - Ánh mắt lạnh băng chuyển sang màu đỏ rực toát lên vẻ nguy hiểm đáng sợ, Becky trừng mắt nhìn tiểu yêu tinh hỏi.
"Làm, tôi đương nhiên sẽ làm, còn làm rất tốt nữa. Chỉ sợ người sẽ khó chịu khi chứng kiến mấy cảnh này thôi." - Búng tay một cái, Iren đã hóa thân thành diện mạo y hệt Becky.
"Là ta bảo cô làm hà cớ gì phải khó chịu, cô nghĩ nhiều quá rồi. Hơn nữa ta cũng sẽ rời đi để hai người được thoải mái. Nhưng ta có lời cảnh cáo, cô chỉ được làm trong giới hạn những gì cô gái đó đề nghị, nếu ta biết được cô làm chuyện gì quá đáng với cô ấy ta sẽ không bỏ qua đâu."
"Tôi biết rồi. Mà cô gái đó tên gì vậy ma thần?"
Becky liền biến mất sau câu nói: "Sarocha, cô cứ gọi cô ấy là Freen."
Tò mò muốn biết người ma thần bận tâm đến là ai mà phải đi đường vòng như vậy, Iren bước vào trong khoang thuyền ngắm nhìn, ánh mắt hơi mở to lên trước vẻ đẹp kiều diễm của cô gái đang nằm trên chiếc giường nhỏ, tiểu yêu tinh cô đây cũng thuộc hàng có chút nhan sắc, vậy mà nhìn vào vẻ đẹp thuần khiết này lại cảm thấy yếu thế hơn hẳn.
"Hóa ra đây là gu của ma thần, mắt nhìn gái khá ổn đó...Au..." - Vừa mới cảm thán xong đỉnh đầu Iren bỗng truyền tới cảm giác đau buốt như bị ai đó đánh mạnh vào khiến cô ôm đầu nhăn mặt kêu lên.
Giọng nói quen thuộc của Becky thốt lên chỉ mỗi Iren có thể nghe được: "Đừng nghĩ ta không có ở đây cô muốn nói gì đều được, ta luôn quan sát cô đấy."
"Thật là! Yêu đương hẹn hò mà bị giám sát thế này tôi làm sao diễn đạt được đây? Người quá đáng rồi đó!" - Iren uất ức hồi đáp.
"Đó là chuyện của cô. Tiểu yêu tinh cô không phải giỏi nhất mấy chuyện tán tỉnh làm vui lòng người khác để đạt được điều mình muốn sao?"
"Nhưng lần này tôi đạt được gì ngoài việc cứ bị ngài "chiếu cố" suốt đâu? Thật thiệt thòi cho tôi quá đi!"
"Không phải cô luôn nói thấy rất buồn chán sao? Ta đã cho cô một thú vui để giải trí, còn không làm hại ai nên sẽ không bị đám người đạo đức giả kia chú ý tới. Thứ ta cần chỉ là sự chừng mực của cô thôi, khó khăn lắm sao?"
"Tôi biết rồi!"
Nói đến đây, Freen có dấu hiệu tỉnh lại nên hai người họ tạm ngưng giao tiếp với nhau bằng tâm trí. Iren trong bộ dạng của Becky mỉm cười nắm lấy bàn tay Freen lo lắng: "Em tỉnh rồi sao? Làm chị lo lắng quá!"
Freen gật nhẹ đầu, cô cố gắng điều chỉnh lại hơi thở của mình, dù lồng ngực vẫn còn hơi nhói nặng nề nhưng cô vẫn có thể chịu đựng được: "Tôi không sao. Mà em xưng hô kiểu gì lạ vậy? Tôi lớn tuổi hơn em đó."
Iren mím môi bị hố, cô không nghĩ ma thần lại kê khai lý lịch trẻ như vậy, vậy ra hiện tại cô phải lái máy bay sao?