Jennie vén tóc sang một bên cổ để người đang ôm nàng trong tay có thể nhìn thấy những vết tích hoan ái người đó vừa để lại trên cơ thể nàng, nàng chống một tay lên ngực Jisoo, ngón tay lại lướt nhẹ lên từng đường nét trên khuôn mặt người nàng yêu, Jisoo thoải mái ôm nàng trong tay, cô bắt lấy ngón tay Jennie cho vào miệng mút nhẹ, hôn lên trán nàng dịu dàng.
- Chị hư quá!!!
Jennie thích thú cười khi Jisoo mút ngón tay nàng, cảm giác đầu ngón tay âm ấm khiến nàng không nhịn được mà kẹp chặt hai chân, còn vô tình chạm vào da thịt Jisoo, nàng thích cảm giác này đến phát điên mất, đêm nay là đêm làm tình thoải mái nhất của nàng, không vướng bận điều gì cả, trong lòng chỉ có tình yêu dành cho Jisoo.
- Chị, chị thích em từ khi nào?
- Sao thế?
Jisoo nhìn nàng hỏi lại, không nhịn được cái vẻ đáng yêu mà nhéo mũi Jennie, cô thích Jennie từ lúc nhìn thấy em ấy lần đầu tiên, đáng yêu thật sự, chỉ muốn ôm lấy mà che chở nhưng con mèo nhỏ này từ trước đến nay luôn nghĩ cô thích người khác, thật đáng giận, vì như vậy mà mất 5 năm uổng phí.
- Người ta là thích chị từ lúc nhỏ kìa, ai bảo chị làm người ta hiểu lầm, đền cho em 5 năm qua đi.- Jennie chơi đùa với ngực Jisoo, còn tinh nghịch vươn đầu lưỡi liếm nhẹ đỉnh ngực người nàng gọi là chồng.
- Chị còn chưa bắt em đền bù cho chị, em gan lắm...
Jisoo bật cười, tay vỗ vào mông Jennie trách hờn, 5 năm qua thật sự rất đau lòng rồi, nhưng hiện tại Jisoo cảm thấy hạnh phúc đến mức chẳng còn nhớ 5 năm qua đã như thế nào, cô đã yêu Jennie đến mức bao dung tất cả mọi thứ, sẵn sàng hi sinh và cho Jennie bất kể thứ gì cô có.
- Nhiều năm mệt mỏi như vậy, có từng ghét em không?
Jennie đột nhiên nghĩ gì đó, sau đó đưa ánh mắt đau lòng nhìn Jisoo mà hỏi, tay nàng vuốt ve hai má Jisoo, Jisoo của nàng gầy quá, nhất định phải chăm sóc Jisoo thật tốt, 5 năm qua người có lỗi luôn là nàng, vậy mà Jisoo vẫn một mực yêu thương nàng không đổi thay, nhưng thật sợ đã có lúc chị ấy căm ghét nàng.
- Không, đã yêu rồi sao có thể ghét, chỉ là đã từng có ý định từ bỏ, từng mong em có thể hạnh phúc bên người đàn ông nào mà em yêu thương.
Jisoo nghĩ đến cũng không khỏi đau lòng, đã từng khóc như chết lặng một mình, từng hướng ánh mắt vô vọng nhìn theo bóng dáng Jennie, hiện tại cứ như đang mơ, nếu thật sự là giấc mơ thì xin mãi mãi đừng tỉnh dậy.
- Không có, đến tận bây giờ cũng chỉ yêu một mình chị. Em xin lỗi, thật sự sai rồi, hiện tại đừng rời bỏ em có được không?- Jennie khổ sở, nàng từ lúc nhỏ đã không hề muốn xa rời Jisoo, yêu đến mức chiếm hữu, ích kỉ và cả tổn thương Jisoo.
- Jennie.
- Dạ?
- Trước đó em và Kris...???- Jisoo có chút chần chừ mấp mé môi, chuyện này cũng giống như một tảng đá trong lòng cô.
- Em không có gì với anh ta.- Jennie nhận thấy ánh mắt chần chừ của Jisoo thì hôn lên môi cô, nàng và Kris không hề xảy ra bất cứ chuyện gì.
Jisoo im lặng nghĩ gì đó, tay đột nhiên ôm lấy nàng thật chặt. Jennie nghiêng đầu nhìn biểu cảm của Jisoo, dường như là chị ấy rất để trong lòng, nhưng mà có gì đó không dám nói quá thẳng thắn với nàng.
- Cục cưng, làm sao, chồng nói em nghe đi.- Jennie bắt lấy hai tay Jisoo ôm mình chặt thêm chút nữa, nằm hẳn lên người Jisoo, vuốt má dỗ dành.
- Có lần chị nhìn thấy anh ta ôm em, mà em cũng không phản kháng.
Jennie nghe xong liền nhíu mày lục lại trong trí nhớ, nàng nhớ ra ngày hôm đó, ngày Jisoo quay trở về nhà lấy gì đó, ngày đó Kris đột ngột đến sau khi Jisoo đi, anh ta còn tự nhiên ôm lấy nàng, là nàng không phản ứng kịp, Jennie lúc đó tay chân run run khi đột nhiên Jisoo mở cửa, trong lòng rất sợ Jisoo hiểu lầm nhưng nàng lại nghĩ Jisoo không yêu nàng, sẽ không để tâm đến nàng.
- Cục cưng, nghe em giải thích được không, lần đó em không tự nguyện, là anh ta đột nhiên ôm em, em còn chưa kịp đẩy ra thì chị về, em xin lỗi.
- Có lần chị thấy trên cổ em có vết đỏ.
Jisoo cười buồn nhìn nàng, làm sao không nghĩ nhiều cơ chứ, là vì yêu nhiều quá nên mới để tâm, yêu quá nhiều nên mới đau lòng vì những thứ đó.
- Lúc đó em ngủ quên ở cty, anh ta nhân lúc trợ lý của em không để ý vào phòng và cưỡng hôn em, cũng may là em đã vùng ra, sau đó em đã cho anh ta một trận.
- Vậy à???- Jisoo có chút đau lòng nhìn nàng bằng ánh mắt thâm tình, Jennie sợ người ta nghĩ ngợi quá nhiều, nàng hôn lên môi Jisoo liên tục dỗ dành người nàng yêu, Jennie cũng hiểu, nếu Jisoo yêu nàng chuyện này nhất định nàng phải giải thích cho rõ ràng hơn nữa.
- Chị có thể đề nghị với em một chuyện không?
- Được mà.
- Nếu chúng ta ở bên nhau rồi, em có thể tuyệt tình từ chối