Jisoo ngồi đợi ở bên ngoài phòng cấp cứu, cô ôm lấy mặt, cực kỳ đau khổ, hai mắt đỏ hoe chỉ hướng về cánh cửa phòng, trong lòng liên tục cầu nguyện, cô không thể mất Jennie và đứa trẻ, mất một trong hai đều không được, đặc biệt là Jennie, người mà cả đời Jisoo nguyện không thay lòng, nếu Jennie có chuyện gì Jisoo làm sao có thể sống tiếp.
Jisoo nghĩ đến Jennie đã từng ở đây trải qua cảm giác chờ đợi đến đau lòng này khi cô bị tai nạn lần đầu tiên, Jennie lúc đó hẳn là yếu đuối và mệt mỏi hơn Jisoo rất nhiều, nàng rất mỏng manh, vậy mà đã phải tự gắng gượng vượt qua việc đó hai lần, còn cố gắng chờ đợi cô 4 tháng vừa qua nữa.
Jisoo không ngừng khóc, rồi lại tự tay lau nước mắt cho mình, bác sĩ đã ở trong đó một giờ, Jisoo càng lúc càng sợ hơn nữa, thời gian lâu có nghĩa là Jennie đang rất khó khăn chống chọi và vượt qua.
- Chị Jisoo, Jennie ở trong đó sao?
Lisa và Chaeyoung nghe tin liền chạy vào bệnh viện sau khi sắp xếp công việc, Lisa đến bên cạnh ôm lấy vai Jisoo. Jisoo từ nhỏ đã phải chịu rất nhiều thiệt thòi, đau khổ đến hôm nay cũng chưa chấm dứt, không biết phải diễn tả nỗi đau lòng và thương Jisoo như thế nào cho hết, Lisa chỉ ôm chặt chị để Jisoo cảm thấy an ủi, dù Jisoo có trở nên mạnh mẽ vì muốn bảo vệ Jennie đi chăng nữa thì chị ấy vẫn là phụ nữ, vẫn có quyền được yếu đuối, được khóc cho thoả nỗi lòng.
- Chị Jisoo đừng khóc, chị Jennie sẽ không sao đâu, sẽ vượt qua mà.
Chaeyoung ở đằng sau chạm tay vào lưng Jisoo vuốt nhẹ, em không biết tại sao bọn họ lại bất hạnh như vậy, mọi chuyện Jennie và Jisoo trải qua giống như một bộ phim, vừa vô lý lại cũng vừa rất thật, nếu em và Lisa trải qua những chuyện vừa rồi hẳn em cũng sẽ sợ mất Lisa như Jisoo đang lo sợ mất Jennie.
- Ai là người nhà cô Kim Jennie?
- Là tôi...- Jisoo đang gục đầu trên vai Lisa thì nghe bác sĩ bước ra gọi nên vội vàng chạy ngay đến.
- Cô ấy và đứa trẻ không sao rồi, cũng may là đưa đến bệnh viện kịp lúc, cô ấy cần phải nghỉ ngơi tốt, một lát nữa có thể vào thăm.
Bác sĩ thấy bộ dạng Jisoo nhếch nhác đến khổ sở thì có chút thương cảm, hẳn cô gái nằm trong kia rất quan trọng với cô gái này, ông vỗ tay lên vai Jisoo rồi gật đầu.
Jisoo nghe đến nàng và con không sao thì cả thân thể như muốn ngất lịm đi, Lisa phải ôm lấy cô giữ vững, Jisoo đã phải rất căng thẳng, vừa rồi khi nghe gọi tên khuôn mặt Jisoo đã tái nhợt đi rất nhiều.
- Jennie...Jennie của chị không sao rồi, chị không mất em ấy, Jennie vì chị mà cố gắng, hai đứa à, Jennie còn bảo vệ được cả em bé, em ấy giỏi quá.
Jisoo giống như vui mừng đến cả mất lý trí, cô giữ chặt tay Lisa và Chaeyoung mà cười ngây ngốc, bộ dạng của Jisoo làm Lisa còn phải khóc theo, chị đã yêu Jennie đến bao nhiêu rồi, nụ cười của chị vừa hạnh phúc vừa nghẹn ngào đến đau lòng, chị thương Jennie còn hơn cả mạng sống, Jennie thật sự là người có phúc nhất.
Jisoo đắp chăn cho Jennie lại ngay ngắn, cô một tay đặt lên bụng nàng, một tay cầm lấy tay Jennie áp lên má mình. Jisoo đã ở bên cạnh nàng từ lúc nàng được chuyển sang phòng chăm sóc, cô muốn đợi Jennie tỉnh lại, Jennie giỏi lắm rồi, cô nhất định phải cảm ơn nàng, phải khen ngợi Jennie thật nhiều.
- Chị...
Jennie dường như mơ thấy gì đó rất hoảng sợ, nàng giật mình một cái mới mở mắt ra. Jennie vội vã tìm hình bóng Jisoo, nhận thấy Jisoo đang nắm tay mình thì nàng mới hoàn hồn lại mà bật khóc, Jisoo còn chưa kịp mừng vì nàng đã tỉnh thì hoảng sợ nắm chặt tay nàng hơn, sợ nàng bị đau ở đâu đó.
- Jennie tỉnh rồi sao, em đau ở đâu, chị gọi bác sĩ, đợi chị.
Jisoo cuống cả lên, cô rối rít muốn chạy đi tìm bác sĩ nhưng Jennie đã cố hết sức níu lấy tay Jisoo lại.
- Jisoo....em đã sợ...sợ ngủ rồi sẽ không nhìn thấy chị nữa...
- Jennie ngoan, mọi chuyện đã qua rồi, chị ở đây, em mở mắt ra đều sẽ nhìn thấy chị, chị yêu em.
Jisoo hôn khẽ lên trán Jennie, cô chạm tay lên má nàng vuốt ve, khuôn mặt Jennie đầy mồ hôi rồi, Jisoo ân cần lấy khăn lau khắp mặt Jennie, dỗ dành bằng cách hôn nhẹ lên mi mắt để Jennie an lòng.
- Không sao rồi, ngoan nha.
- Con của em...
Jennie lúc này mới giật mình nhớ đến chuyện lúc đó, lúc nàng thấy dòng máu đỏ từ người nàng chảy xuống, Jennie mới cảm giác đau đớn vì sợ mất con, nàng đưa tay sờ lên bụng, Jisoo biết Jennie đang nghĩ gì, cô mỉm cười để Jennie yên lòng hơn.
- Bé con của chúng ta không sao rồi, chị phải cảm ơn em, cảm ơn vì đã bảo vệ con, cảm ơn vì hai mẹ con đều bình an.
- Chị không sao có phải không?- Jennie đưa tay chạm mặt Jisoo, Jisoo chỉ cười, nụ cười của cô dành cho Jennie rất ngọt ngào, cô cuối người hôn lên môi Jennie một cái.
- Mọi chuyện đều không sao, sau này chúng ta mỗi ngày đều ở bên nhau đợi bé con ra đời được không?
- Dạ...- Jennie gật đầu đồng ý, chỉ cần được ở cạnh Jisoo thì nàng làm gì cũng được, chỉ cần Jisoo nói không sao thì nàng liền an lòng.
- Chị yêu Jennie nhất trên đời, chị hứa với Jennie cả đời chỉ kết hôn với mình em, Jennie nhớ không, đợi khi em khoẻ rồi, chúng ta một lần nữa làm đám cưới, lần này Jennie phải cười tươi thật tươi, Jennie phải là cô dâu đẹp nhất của chị.
Jisoo ngồi bên cạnh vừa nói vừa cười, ngày đó chị hứa gì nhất định chị sẽ làm được, chị còn muốn Jennie cười tươi chụp ảnh cưới với chị, sẽ không giống lần trước, lần này ảnh cưới phải thật xinh đẹp, chị muốn treo khắp phòng, muốn mở mắt ra thì