Kỳ dịch cảm lần này của Hứa Tắc cũng xem như khá ngắn, thứ hai cậu xin nghỉ phép, cộng thêm cuối tuần, tổng cộng chưa đến ba ngày.
Trong tiết học bơi chiều thứ ba, Hứa Tắc mang hộp cách nhiệt đến bể bơi, mặc dù cậu không biết liệu Lục Hách Dương có đến lớp hay không.
Sau khi tiết học bơi bắt đầu, Hứa Tắc không nhìn thấy Lục Hách Dương, đoán rằng hôm nay anh có thể sẽ không đến.
Bất quá hai mươi phút sau, Hứa Tắc đang luyện tập giữa chừng thì vô tình ngẩng đầu lên, đúng lúc nhìn thấy Lục Hách Dương đang đi xuống bậc thang ở lối ra, hơn nữa còn nhìn về phía cậu.
Mấy ngày nay Hứa Tắc vẫn luôn suy nghĩ, Lục Hách Dương có phát hiện ra điều gì hay không, đáp án cuối cùng cũng không dám chắc— từ thái độ của Lục Hách Dương mà nói, xem ra anh cũng không để bụng chuyện này, có lẽ anh cảm thấy đó là chuyện bình thường cũng không chừng, suy cho cùng vẫn là kỳ dịch cảm, các loại phản ứng khác nhau của cơ thể là quá thường thấy.
Bất kể thế nào, Hứa Tắc theo bản năng muốn trốn đi, trước mắt thì cậu cứ ngâm mình trong bể bơi, chỉ có thể trốn ở trong nước.
Cậu lặn xuống nước, bơi theo đường bơi giống như khi luyện tập bình thường, nhưng trong quá trình này, cậu mơ hồ nhìn thấy một người đang đi về phía bờ, theo đó cậu cũng chậm chạp lặn về phía trước.
Bơi đến điểm cuối, Hứa Tắc vẫn chưa lên khỏi mặt nước, cả người vẫn đang chìm dưới nước.
Ngẩng đầu nhìn lên, đối phương đã đứng ở nơi đó, dáng vẻ vô cùng kiên nhẫn.
Hứa Tắc biết hành vi này của mình ngu xuẩn đến buồn cười, nhưng cậu cũng đã làm như vậy rồi.
Bất hạnh ở chỗ lúc xuống nước quá căng thẳng nên Hứa Tắc đã không hít đủ oxy, bây giờ cậu có chút chịu không nổi.
Hứa Tắc không nhịn được nhả ra hai bong bóng nước.
Ba mươi giây sau, cậu thò đầu lên khỏi mặt nước, thở hồng hộc.
Lục Hách Dương đứng trên bờ, trong tay cầm một cặp kính bơi.
Anh cúi đầu nhìn xuống Hứa Tắc nói, “Tôi nhớ là thi cuối kỳ không kiểm tra lặn.”
“…” Hứa Tắc lau nước trên mặt, không dám nhìn thẳng vào mắt Lục Hách Dương, may mắn thay cậu đang đeo kính bơi.
Qua một lúc, Hứa Tắc hỏi: “Cậu ở phòng thay đồ số mấy?”
Lục Hách Dương không trả lời, mà là ngồi xổm xuống nói: “Nghe không rõ, cậu bơi gần lại chút.”
Tư thế quỳ một gối của anh trông giống như một nhân viên nuôi dưỡng của thuỷ cung, Hứa Tắc cũng giống như một con cá heo nghe theo chỉ lệnh gọi mình rồi bơi qua.
Hứa Tắc bơi tới vị trí gần bờ, tứ chi cứng đờ vì khẩn trương, nhưng cũng đành phải cắn răng hỏi lại: “Cậu ở phòng thay đồ số mấy?”
“Sao vậy?” Vừa hỏi, tay Lục Hách Dương vừa bỏ vào trong bể khuấy nước.
“Cậu quên cầm hộp giữ nhiệt về, tan học tôi trả lại cho cậu.” Hứa Tắc nói.
“Hộp giữ nhiệt?” Dáng vẻ Lục Hách Dương hoàn toàn không có ấn tượng.
Hứa Tắc chỉ có thể nhắc nhở anh: “Thứ bảy, lúc cậu… đến nhà tôi.”
“Ừm, nhớ ra rồi.” Lục Hách Dương nói, “Phòng thay đồ số 3.”
Hứa Tắc gật đầu, Lục Hách Dương đứng dậy: “Tôi đi luyện tập trước đây.”
Anh đi về phía một bể bơi khác, Hứa Tắc nhìn theo bóng lưng của anh cho đến khi Lục Hách Dương biến mất sau làn nước.
Sau đó Hứa Tắc lại chầm chậm chìm dần xuống nước, để giảm bớt sức nóng trên mặt và cơ thể.
Bởi vì Lục Hách Dương đến muộn nên việc tan học cũng bị trì hoãn vài phút.
Anh trở lại phòng thay đồ để lấy quần áo, sau lưng có người bước vào, quay lại nhìn ——là Hứa Tắc.
Hứa Tắc một tay cầm khăn tắm, một tay cầm hộp giữ nhiệt, lúc đem qua thì đặt lên ghế, nói một câu “Cảm ơn”, sau đó không đợi Lục Hách Dương trả lời đã muốn rời đi, là dáng vẻ rất vội vàng.
“Hứa Tắc.” Lục Hách Dương lấy nước từ trong tủ, đầu cũng không quay lại mà gọi cậu.
Hứa Tắc ngay lập tức dừng lại ở đó, một giây sau quay người lại hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Lục Hách Dương uống một ngụm nước, cầm khăn lên lau tóc: “Tại sao kỳ dịch cảm của cậu lại nhiều hơn bình thường vậy?”
Anh ngước mắt lên, ánh mắt lướt qua vài sợi tóc mái ướt át rối tung, rũ xuống trên mặt Hứa Tắc.
Nhắc đến kỳ dịch cảm, Hứa Tắc khó tránh khỏi nghĩ đến chuyện xảy ra hôm thứ bảy, tóm lại là khiến cậu muốn lập tức chạy trốn đối phương.
Chỉ là vẻ mặt Lục Hách Dương không có chút ý tứ đùa giỡn nào, tựa hồ là đang nghiêm túc hỏi thăm.
“Lần phân hoá thứ hai tôi được phân thành cấp S.” Hứa Tắc nói, “Phân hoá năm lớp 8, trước đây vốn là cấp A.”
“Alpha phân hoá lần thứ hai thì tin tức tố không quá ổn định, kỳ dịch cảm sẽ thường xuyên hơn một chút.” Cậu giải thích.
Lục Hách Dương gật đầu, tình huống phân hoá lần thứ hai không thường thấy lắm, trong sách sinh học cũng không được giải thích chi tiết, trước đây anh thực sự không hiểu rõ.
“Có khó chịu không?” Anh lại hỏi.
Lục Hách Dương chưa bao giờ trải qua kỳ dịch cảm một cách chân chính, không rõ lắm cảm giác đó như thế nào.
Nhưng câu hỏi này khiến Hứa Tắc khó có thể không nghĩ nhiều —— có khó chịu không hả, khó chịu tới mức phải làm chuyện như vậy trước mặt một alpha? Hứa Tắc cảm thấy vô cùng xấu hổ, siết chặt khăn tắm, đáp: “Có chút.”
Lục Hách Dương vừa muốn nói gì đó, cửa phòng thay đồ truyền đến giọng nói của Hạ Uý: “Hách Dương, cậu xong chưa đấy?”
“Ơ?” Đi vào thấy Hứa Tắc cũng ở đó, Hạ Uý chào cậu, “Hi.”
Sau đó ánh mắt hắn dừng ở trên người Hứa Tắc, vô cùng nghiêm túc nhìn cơ bụng và đường nét cơ thể Hứa Tắc, phát hiện quả nhiên giống số 17 y như đúc.
Chỉ trách chính mình chưa từng thấy dáng vẻ cởi trần của Hứa Tắc nên mới không liên hệ cậu với số 17 với nhau, nhất định là như vậy.
Thấy Hạ Uý đang nhìn mình chằm chằm, Hứa Tắc có chút bối rối, sau đó cậu cảm thấy Lục Hách Dương đang đi về phía mình, trong tay trống rỗng, khăn tắm của cậu được Lục Hách Dương nhặt lên—— Lục Hách Dương vắt nó lên vai trái của Hứa Tắc, phần khăn tắm rủ xuống vừa đúng lúc che phủ gần hết cơ thể của Hứa Tắc.
(anh hong có thích người khác nhìn chằm chằm vợ anh thế đâu nhá Hạ bảo bảo =))))
Sự quan sát của Hạ Uý đột nhiên bị buộc phải dừng lại, hắn cau mày, bất mãn nói “Này” một