Dương Khương thấy Trần Duật Đằng như con chó giữ khúc xương không muốn chia sẻ cho ai thì mắng hắn hai từ keo kiệt, sau đó mặc kệ Trần Duật Đằng muốn gửi tiền cắt tóc thế nào Dương Khương cũng không lấy, cứ thế trực tiếp đá mông hai đứa nhóc ra khỏi cửa tiệm, lạnh lùng đóng cửa.
Trần Duật Đằng biết tính tình Dương Khương rất tốt, chỉ có miệng là hay phun ra những lời không hay nên quay sang nhìn Sở Khiết cười.
"Dương Khương tuy mồm miệng có hơi độc một chút nhưng anh ấy tốt lắm, em đừng để ý nhé!"
Bạch Sở Khiết gật đầu, thật ra cậu cũng cảm thấy người kia rất tốt.
Mặc dù biết cậu một bên mắt không thấy gì cũng không chê cười cậu, thậm chí còn khen cậu cắt tóc xong nhìn đẹp trai hơn hẳn.
Đến cả Trần Duật Đằng cũng không thể ngờ là chỉ cắt tóc đã cứu rỗi khuôn mặt của Sở Khiết, hắn thừa biết mặt của Sở Khiết rất đẹp, nhưng cắt đúng kiểu tóc phù hợp lại càng khiến cậu trông bắt mắt hơn.
Trần Duật Đằng phì cười, cảm thấy mình nhặt được một món đồ chơi tốt, xem ra là rất hời.
Trần Duật Đằng bỗng nhiên đi áp sát lại gần Bạch Sở Khiết, ở giữa đường phố cũng chẳng ngại người lạ mà ôm chằm lấy cậu nói.
"Em xinh đẹp thế này rồi đừng có bỏ anh đấy nhé, anh chỉ thích một mình em thôi"
Vốn dĩ hắn nói như vậy cũng chỉ muốn làm cậu cảm động, để lỡ sau này dù cậu có làm gì, có ai thích cậu thì cậu cũng chỉ mê mẫn hắn.
Danh xưng thằng khốn đúng là không thể không tặng cho Duật Đằng, dù trong mắt hắn Sở Khiết chỉ là một món đồ chơi cá cược, nhưng phần thắng nằm chắc trong tay hắn thì hắn cũng sẽ chẳng muốn chia sẻ cho ai.
Đồ chơi của hắn, chỉ một mình hắn được phá hư...
Hai người cứ thế dành hết một buổi chiều cho nhau, Trần Duật Đằng đưa Sở Khiết đi ăn những món ăn vặt được học sinh yêu thích.
Bộ phim hoạt hình mới ra chiếu ở rạp Trần Duật Đằng cũng đã đặt hai vé dành cho cậu và hắn.
Lúc vào rạp chiếu phim, bọn họ không có nắm tay như những cặp tình nhân khác, nhưng nếu Sở Khiết cầm nước thì hắn sẽ mang bắp, lúc đi ở đám đông hắn cũng sẽ canh chừng giúp cậu không đụng trúng người khác.
Vào rạp xem phim, tuy rằng suốt buổi phim hai người chỉ tập trung xem nhưng Duật Đằng vẫn sẽ nắm chặt tay của Sở Khiết không buông.
Bộ phim kết thúc, Bạch Sở Khiết mang theo tâm trạng vui vẻ cùng Trần Duật Đằng đi ra ngoài mà không hề hay biết ở phía sau lưng mình khoảng chừng mười met còn có một cặp chồng chồng nam nam đi theo, Bạch Dương Vĩ vừa dùng khăn giấy lau nước mắt vì cười quá nhiều lúc ở trong rạp chiếu phim, sau đó dựa vào Sở Hoà nói.
"Vợ! Em có thấy cái con màu vàng trong phim không, nó cũng niềng răng đó! Ai rồi cũng phải niềng răng thôi...ha ha"
Sở Hoà dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Bạch Dương Vĩ, rõ ràng người này nói là đi theo dõi con trai, vậy mà lúc vào rạp chiếu phim lại là người xem nhiệt tình nhất...
Bạch Sở Khiết và Trần Duật Đằng tất nhiên sẽ không biết đến sự xuất hiện của hai ba ba, hai đứa nhóc chơi rất vui.
Vị tài xế nhà hắn cũng thật sự rất nhiệt tình, lúc mở cửa