Sở Hoà giật bắn người, lén lút giấu điện thoại đi.
Quay mặt sang nhìn khuôn mặt điển trai của Bạch Dương Vĩ rồi cười trừ.
Vội vã lắc đầu.
Sở Hoà không nói được, việc giải thích hay lựa hành động để nguỵ biện cũng khó.
Ba nhỏ chỉ lại sợ chồng mình nổi điên lên đánh người ta thì lại khổ.
Dù gì thằng bé kia cũng vì ba nhỏ mà gãy tay, bản thân anh cũng thấy có chút hối lỗi.
Chưa kể việc nhóc ấy bị chồng mình đánh cho một trận nên thân.
Sở Hoà chỉ sợ Bạch Dương Vĩ phát hiện ra bằng một phép thần thông nào đó có thể đọc được tin nhắn lại làm khổ Duật Đằng, nên đành cười thành tiếng bao che.
"Trông em hôm nay cứ lén lén lút lút thế nào ấy? Sở Hoà hôm nay biết giấu chồng em chuyện gì sao?"
Bạch Dương Vĩ nhíu mày nghi hoặc, dưới áp lực lớn của chồng, Sở Hoà chỉ có thể yếu ớt lắc đầu.
Ra kí hiệu ngôn ngữ.
"Thật sự là không có chuyện gì cả, là tin nhắn của đa cấp"
Cũng may, dù gì Bạch Dương Vĩ vẫn tôn trọng quyền riêng tư của vợ.
Tuy hay ghen tuông vớ vẫn, nhưng ba lớn vẫn luôn có niềm tin tuyệt đối vào vợ mình.
Chỉ gật gù cho qua, sau đó lại quay sang nói chuyện với con trai.
Nhưng Trần Duật Đằng đúng là tuổi trẻ, quyết không sợ súng, lì lợm không ai sánh bằng.
Hắn không hề biết bản thân vừa thoát một kiếp.
Lì lợm nhắn tin.
"Chú người tốt, chú đừng ngó lơ cháu.
Ngày mai cháu gặp chú được không? Con tặng quà cho chú nhé? Chú nhỏ, chú đọc tin nhắn của con có thể trả lời không?"
Sở Hoà nhìn hàng loạt tin của Trần Duật Đằng gửi, trong lòng nơm nớp lo sợ.
Dù sao những lời hắn nói cũng có nhiều câu gây hiểu lầm.
Sở Hoà chỉ sợ Dương Vĩ đọc được lại xảy ra nhiều vấn đề cho nên thao tác tay cũng rất nhanh nhẹn.
Trực tiếp chặn số điện thoại của Trần Duật Đằng.
Trần Duật Đằng nhìn tin nhắn không thể gửi được, trong lòng thật sự suy sụp.
Hắn ôm một tay vẫn còn đau nhức, bất lực nhìn vào điện thoại.
Hắn cảm thấy thế giới này bây giờ thật lạc lỏng.
Cảm giác bị thất tình còn bị biết bao nhiêu người ruồng bỏ khiến cho hắn nhớ về Bạch Sở Khiết.
Thời gian còn quen cậu, Trần Duật Đằng đôi khi sẽ cáu gắt vì những chuyện không đâu.
Nhưng sẽ có một Bạch Sở Khiết chịu yên lặng ngồi lắng nghe, cùng tức giận với hắn.
Rồi lại nhẹ nhàng an