- Con...".
Thật sự, không thể nói nên lời, ba đúng là làm khó cô.
Mặc dù, bây giờ cô đang rất là ghen khi mà ba nói sau khi công tác anh Lục Đông sẽ có bạn gái.
Không lẽ bây giờ cô nói mình không cho Lục Đông đi thì ba nói mình không biết điều với người khác, làm trái ý với ba, còn nếu nói ra chắc chắn sẽ lộ.
Aaa, nhức đầu quá đi mất.
Tình thế bây giờ cô tiến không được, lùi cũng không xong.
Lục Đông tâm trạng bất an hơn cả cô.
Tim anh sắp thòng xuống cả mét luôn rồi.
Trái ngược hoàn toàn với tình cảnh trước mắt.
Ông Thẩm ung dung trêu chọc, nhìn thái độ của hai đứa là biến đã tiến triển tới mức nào rồi.
Bài đặt e thẹn, che giấu nữa chứ.
Nhìn con gái ông mà coi, lộ rõ chữ ghen to đùng trên mặt còn giỏi chối.
Thử xem lần này có thoát được ông không.
- " Thôi được rồi, Lục Đông chuẩn bị đi chúng ta sẽ khởi hành sớm hơn dự định ".
Cái gì? Sao ba nói tối mới đi bây giờ mới xế chiều mà đã đi rồi.
- " Giai Giai con uất ức cái gì nói ba nghe.
Thấy con gái có nhiều điều muốn nói mà ấm ức không chịu nói ra.
Ông cũng tạo điều kiện cho cô mở lời rồi.
- " Ba chỉ ức hiếp con thôi.
Cô sục sùi lên án ba mình.
Ai đời ba lại cứ thích đẩy con gái mình vào ngõ cục, người giỏi ăn nói như cô cũng đành chào thua trước người ba này.
- " Có Lục Đông ở đây làm chứng cho ta, nào có ức hiếp con bao giờ, đúng không Lục Đông.
Tính là đùa một chút cho vui, không ngờ vui quá nên ông đùa tiếp.
- " Dạ...!Con không dám nói.
Nếu anh mà nói là thân xác này không còn trên người anh nữa, ai kêu anh yêu cô gái hun dữ trước mắt này làm gì.
- " Được rồi cô nương, tôi biết hai người yêu nhau quá rồi ".
Không đùa nữa, mình cũng có việc của mình, ai đâu lại nỡ làm con gái xấu hổ chứ.
- " Sao ba biết được.
Nhờ cô nói không kịp suy nghĩ câu này mà tất cả bí mật che giấu bấy lâu nay đều bị bại lộ hết.
- " Con nói.
Ông không nhanh không chậm mà đáp.
- " Không có.
Cô nói với ba lúc nào, sao cô không nhớ gì hết.
- " Vừa nãy con nói Sao ba biết được , vậy là không cần đánh cũng khai, ngầm thừa nhận rồi còn gì.
Nhưng không cần nói, chỉ cần nhìn nét mặt đã biết rồi.
Rõ ràng ba đã biết còn có ý định chọc ghẹo.
Làm nãy giờ cứ bất an trong lòng.
Còn chơi trò mèo vờn chuột làm cô rối cả đầu.
Không biết dây thần kinh còn hoạt động không nữa.
- Thôi được rồi, ta đâu phải là khó tính mà ngăn cấm hai đứa, cứ toàn nghĩ xấu cho ông già này .
Cô có đang nghe nhầm không? Lục Đông cũng vậy cứ tưởng tai mình bị Giai Giai la mắng nhiều quá mà gặp vấn đề.
Nhưng không, sự thật đúng là ông Thẩm cho hai người yêu nhau.
Lúc đầu cậu cũng sợ gia cảnh mình không xứng với Giai Giai sẽ bị ông Thẩm phản đối.
Nên mới nói