- " Hahaha! Lê Tuyệt Thiên ngươi không cần nóng vội, bản ma tướng nói là sẽ làm, há có thể lật lọng.
"
Nghe Lê Tuyệt Thiên lời nói, Bạt Ma lập tức thay đổi giọng điệu:
- " Chỉ cần chuyện này hoàn thành, bản ma tướng không chỉ giúp ngươi khôi phục thực lực, còn trợ cho ngươi đột phá Nguyên Anh, trở thành phiến này thiên địa đệ nhất nhân.
"
Nguyên Anh Cảnh, tại mảnh này nguyền rủa chi địa chính là truyền thuyết.
Bạt Ma đưa ra điều kiện quả thực vô cùng mê hoặc, đột phá Nguyên Anh, đây là tất cả nơi này tu sĩ khát vọng, Lê Tuyệt Thiên cũng không ngoại lệ.
Bất quá Lê Tuyệt Thiên không phải kẻ ngu, làm sao có thể tin lời Bạt Ma.
Hai người bọn hắn ở giữa hợp tác toàn bộ đều dựa trên lợi ích, không có sự tin tưởng tuyệt đối.
Có thể nói đơn giản là, bọn hắn bề ngoài thì giống như hợp tác nhưng trên thực tế đều đang tại tính kế lẫn nhau, không ai nhường ai, chỉ cần sơ sẩy liền rơi vào kết quả vạn kiếp bất phục không chừng.
- " Hừ! Có thể giúp trẫm đột phá nguyên anh hay không chuyện này để sau đi, trước mắt trẫm cần chính là khôi phục thương thế, bằng không hợp tác cái gì đều là vô nghĩa.
" Lê Tuyệt Thiên lạnh nhạt nói.
- " Hahaha! Đương nhiên, chuyện này ngươi yên tâm, bản ma tướng sớm đã giúp ngươi bố trí xong trận pháp, hiện tại chỉ cần tế phẩm nữa là có thể bắt đầu.
" Bạt Ma cười cười đáp.
- " Chỉ mong là như vậy đi.
" Liếc nhìn Bạt Ma, Lê Tuyệt Thiên nói: -" Trẫm hiện tại mặc dù trọng thương, nhưng cũng không phải người nào đều có thể lấn, ngươi Bạt Ma cũng không ngoại lệ.
"
...
Thoáng chốc một ngày nữa lại trôi qua.
Một ngày này đế đô so với bình thường càng thêm náo nhiệt, khắp nơi mọi người đều đổ xô về đế đô phía tây thành mà đi.
Chỗ này có đặt một tòa cực kỳ to lớn kiến trúc, nhìn qua kiểu dáng cùng giác đấu trường tương tự, đám người mục đích cũng chính là nơi này.
Quyết Huyết Đấu Trường!
Đế đô mặc dù nghiêm cấm tu sĩ, võ giả xung đột trên đường, xong cũng không có cấm bọn hắn tranh đấu.
Tòa này Quyết Huyết Đấu Trường cũng chính là nơi cho phép bọn hắn giải quyết ân oán đồng thời cũng là nơi tổ chức các sự kiện lớn, mang tính trọng đại của đế quốc.
Thiên Kiêu Hội nơi tổ chức cũng chính ở tại đây.
Hai mươi năm một lần Thiên Kiêu Hội, cơ hồ chính là Đại Việt đế quốc lớn nhất sự kiện một trong, các phương người mộ danh mà đến nhiều vô số kể.
- " Tiểu thư đi nhanh lên, tòa này đấu trường thực sự là lớn a! " Nhìn xem trước mặt hùng vĩ đấu trường, Tiểu Hoàn không nhịn được cảm thán.
Đi bên cạnh Nhược Hi bề ngoài mặc dù không biểu thị, nhưng trong lòng cũng đồng tình với Tiểu Hoàn, chỉ riêng tòa này đấu trường đã gần lớn bằng các nàng môn phái tất cả kiến trúc gộp lại.
- " Tiểu Hoàn bớt ồn ào, nơi này cũng không phải chúng ta địa bàn, cẩn thận một chút.
" Vẫn luôn im lặng đi cuối cùng Trần Quân Lập khẽ nhắc nhở.
Từ sau Tiểu Hội Đàm Đạo, Trần Quân Lập bản thân thay đổi có thể nói là thực sự rất lớn.
Hắn cái kia trong lòng sự kiêu ngạo biến mất, bên ngoài cũng trở nên càng thêm ít nói, lạnh lùng, bộ dáng tựa như người sống chớ gần như vậy.
Cái này khiến cho Nhược Hi cùng Tiểu Hoàn không khỏi dâng lên một cỗ gì đó vô hình sợ hãi.
Mà Tiểu Hoàn lúc này bị hắn nhắc nhở thì lập tức cúi đầu không dám nói tiếp nửa lời.
Huyết Quyết Đấu Trường mặc dù lớn, xong cũng không thể chưa hết được đế đô số lượng người khổng lồ.
Cho nên ngoại trừ tới tham gia Thiên Kiêu Hội thiên kiêu được mang theo hai người thân đi vào, còn lại người muốn đi vào quan đấu đều phải trả tiền mới được.
Bất quá số lượng người tới đấy thật sự quá nhiều, cho dù là mất tiền đi nữa, rất nhanh các ghế ngồi đều đã bị mua sạch.
Mà thân là tới tham dự Thiên Kiêu Hội thiên kiêu, Trần Quân Lập ba người tự nhiên cũng không có xếp hàng mà trực tiếp đi tới bàn đăng ký phía trước.
Phụ trách đăng ký là một cái mập mạp trung niên, trên mép treo hai bộ ria trông khá bỉ ổi.
Gặp ba người Trần Quân Lập tới, trung niên mặt không biểu tình, chỉ khẽ liếc nhìn qua rồi lại cúi đầu xuống nói: -" Họ tên, tuổi tác, tu vi, môn phái nào? "
Thấy vậy Trần Quân Lập mi tâm khẽ nhíu, bất quá cũng có quá nhiều biểu tình, chỉ là thành thật khai báo.
Hoàn thành sau đó trung niên liền đưa cho hắn một tấm thẻ, bên trên viết 343 con số rồi nói cũng không nói mà trực tiếp phất tay y bảo ba người đi vào.
Tiếp sau Trần Quân Lập ba người lại có hai người đi tới đăng ký.
Đi phía trước nhất là một cái trẻ tuổi nam tử, nhìn qua không quá hai mươi, gương mặt anh tuấn, khí chất cực kỳ bất phàm.
Trái ngược, theo sau lại là một cái già nua lão giả, thân khoác lục y, nếu nhìn kỹ còn có thể thấy lão giả tay áo thêu hình chiếc lá tiêu ký, đây chính là Lạc Phong Sơn Trang tiêu ký.
Dường như nhận ra hai người thân phận, vốn vẫn luôn tại cao ngạo mập