Một tiễn phá núi, nhất phẩm pháp bảo uy lực quả nhiên không hư danh.
Bất quá một tiễn vừa rồi Dương Tuấn vẫn chưa sử dụng hết lực, chỉ mới vận dụng một phần mà thôi.
Nếu như hết lực mà nói, Kim Đan chân nhân sợ rằng đều có thể đánh nổ.
-" Chậc chậc! Thanh này pháp bảo quả thực rất hợp với ta.
" Dương Tuấn khẽ nhếch mệnh cười hài lòng.
So với cùng người cận chiến tràn đầy phong hiểm, Dương Tuấn lại càng ưu thích đứng từ xa công kích, Huyền Quang Chung Cực cung tới tay quả thật vừa vặn.
Thế nhưng Dương Tuấn chưa vui vẻ được bao lâu, hắn đột nhiên cảm nhận được ba đạo khí tức đang nhanh chóng tiếp cận nơi này.
Trong đó có một cỗ cực kỳ quen thuộc, là hắn thú cưỡi con kia đầu ưng.
Đem Huyền Quang Chung Cực cung cất đi, Dương Tuấn hai tay chắp lại sau lưng, ánh mắt bình tĩnh nhìn về một phía chờ đợi.
Xong không để hắn đợi lâu, ba cỗ kia khí tức chủ nhân rất nhanh đã xuất hiện.
Chỉ thấy lúc này Tử Lân Ưng chạy ở phía trước, theo sát phía sau là Thiết Huyết đấu trường bên trong Hình Nguyên cùng Đoạn Đức hòa thượng.
-" Hô Hô! Thí chủ đừng chạy, mọi người cùng nhau ngồi xuống thật tốt nói chuyện, hai người chúng ta quả thực không có ý xấu.
" Đoạn Đức hòa thượng đột nhiên mở miệng nói.
Chạy ở phía trước Tử Lân Ưng nghe vậy trong lòng lửa giận bùng lên, suýt chút nữa không nhịn được quay lại cùng con lừa trọc này sống chết.
Nếu không phải đối phương có hai người, lấy Tử Lân Ưng thực lực quả thực không ngán Kim Đan trung kì Đoạn Đức.
-" Đáng chết con lừa chọc, hôm nay coi như ngươi ngon, lần sau đừng để lão tử bắt được cơ hội, bằng không nhất định sẽ băm ngươi ra làm trăm mảnh sau đó ăn từng miếng từng miếng.
" Tử Lân Ưng gào lên, nó quả thực vô cùng uất ức.
Tại sau khi rời Thiết Huyết đấu trường, chứng kiến Dương Tuấn bị bốn vị Kim Đan đỉnh phong, nó lập tức lặng im rời đi.
Xong đang tại nó muốn rời đi lúc thì lại bị Hình Nguyên tên kia chặn đường, hiển nhiên thấy bản thân với Huyết Tinh thạch vô duyên nên lập tức chuyển mục tiêu, mà Tử Lân Ưng bản thân là Kim Đan yêu thú, toàn thân đều là bảo, đối với Kin đan tu sĩ đồng dạng có rất lớn tác dụng.
Đặc biệt Tử Lân Ưng cảnh giới so ra còn kém hắn cho nên Hình Nguyên không chút do dự nhằm vào.
Một đối một, Tử Lân Ưng đương nhiên sẽ không sợ Kim Đan trung kỳ Hình Nguyên, thật không nghĩ đến một lát sau đó lại từ đâu nhảy ra cái kia con lừa trọc Đoạn Đức.
Đối mặt với hai vị Kim đan trung kì, Tử Lân Ưng lúc đó không chút do dự bỏ chạy.
Cuối cùng một mạch chạy tới đây hai tên kia vẫn chưa chịu buông tha, hiển nhiên là không muốn bỏ qua cho nó, quyết tâm đuổi cùng giết tận.
-" Phong Ma Trạc! "
Vẫn luôn theo sát Hình Nguyên vào lúc này đột nhiên xuất thủ.
Chỉ thấy hắn lòng bàn tay mở ra, bên trong hắc vụ điên cuồng phun trào, cuối cùng tụ tập hóa thành một dải giống như dải lụa bắn về phía Tử Lân Ưng.
Cảm nhận được sau lưng truyền tới nguy hiểm, Tử Lân Ưng không chút do dự lập tức chuyển hướng tránh né, thế nhưng mảnh kia hắc vụ dải lụa giống như có linh tính, mặc Tử Lân Ưng làm sao tránh né nó vẫn như cũ theo sát không bỏ.
Biết cứ như vậy cũng không ổn, Tử Lân Ưng vào lúc này đột nhiên xoay người, trong miệng phun ra một đạo lôi điện màu tím.
" Oành! "
Màu tím lôi điện cùng hắc vụ dải lụa chạm, cả hai nháy mắt vỡ nát, không gian vang lên tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Mà mượn cơ hội này, Tử Lân Ưng lập tức xoay người gia tăng tốc độ chạy trốn.
Xong đúng này, một bóng người đem đường lui chặn lại, chính là Đoạn Đức hòa thượng, đối phương không biết từ lúc nào đã vòng ra sau chặn nó đường lui.
-" A di đà phật! Thí chủ chết đi cho bần tăng! "
Đoạn đức khóe miệng nhếch lên, đồng thời toàn thân có kim quang tỏa ra bốn phía.
-" La Hán Quyền! "
Mở miệng quát một tiếng, Đoạn Đức tay phải hướng về Tử Lân Ưng đánh tới, nơi đi qua không gian vang lên từng tiếng nổ đinh tai, thậm chí kèm theo đó còn có phong bạo.
Quá bất ngờ, Tử Lân Ưng hiện tại biết muốn tránh né đều đã muộn, nó lập tức nâng lên hai tay chặn lại.
Xong một quyền này lực lượng quả thực quá mức khủng bố, cho dù là da dày thịt béo Kim Đan yêu thú Tử Lân Ưng cũng có chút chịu không nổi, lập tức bị đánh bay xuống gần đó đỉnh núi.
" Oành! "
Bụi đất bay mù mịt, cả ngọn núi chấn động không ngừng, nhiều nơi còn lan tràn vô số vết nứt lớn.
Chứng kiến một màn này, Đoạn Đức cùng Hình Nguyên khẽ liếc nhìn nhau, cuối cùng không hẹn mà động cùng nhau hạ xuống.
Bất quá khi xuống đến nơi, cả hai liền giật mình bởi Tử Lân Ưng bóng dáng đã không thấy.
-" Cái này… "
Phải biết từ đầu đến cuối bọn hắn thần thức vẫn luôn bao phủ quanh đây, một con ruồi đều khó lọt, huống chi là bị khóa chặt Tử Lân Ưng, trừ khi đối phương sử dụng truyền tống linh phù.
Nhưng là cho dù như vậy không gian đều sẽ có ba động truyền ra, nào