Ban đầu, Tử Lân Ưng đích thật là mất trí nhớ!
Nó tu luyện công pháp bên trong có một môn thần thông tên là Hoàn Hồn, chỉ cần bản thân gặp nguy kịch tính mạng lúc, thi triển môn này thần thông sẽ tạo thành một vách ngăn độc lập sâu bên trong Thức Hải, sau đó nó sẽ kéo một phần nguyên thần vào bên trong bảo vệ.
Như vậy cho dù nó thể xác chết đi, nguyên thần vẫn có thể tồn tại rất lâu, đủ để chờ đợi một cơ hội đoạt xá thân xác mới.
Mà ban nãy Dương Tuấn một chiêu Vạn Quân kia uy lực quả thực rất mạnh, cơ hồ đủ nghiền ép Tử Lân Ưng ưng thành tro, thế nhưng để nó không ngờ đến chính là Dương Tuấn lại hạ thủ lưu tình.
Không những vậy, Thú Huyết Thảo dược dụng cũng quá thần kỳ, nháy máy mắt liền không phục nó thương thế.
Tất cả đều quá đột ngột làm cho đầy đủ nguyên thần không kịp nhập thể, cho nên mới gây ra mất trí nhớ tạm thời như vậy sự tình.
Bất quá lúc sau Tử Lân Ưng mặc dù đã sớm khôi phục trí nhớ, thế nhưng nó không có lập tức lộ tẩy mà tiếp tục giả vờ quan sát tình hình, tùy cơ ứng biến.
Xong người tính không bằng trời tính, trước mặt nhân tộc tiểu tử này quá buồn nôn.
Vậy mà trực tiếp mặt dày nhận làm nó bạn tốt, không những vậy còn biểu lộ ra quan tâm, bi thương các loại cảm xúc… đặc biệt còn đòi cho nó báo thù.
Bà nội nó, hung thủ thế nhưng cũng chính là ngươi!
-" Quá vô liêm sỉ! "
.
.
Lúc này, nhận thấy không cần tiếp tục phải diễn, Dương Tuấn cũng đem các loại cảm cảm xúc thu liễm lại, sau đó vẻ mặt bình tĩnh nhìn lấy Tử Lân Ưng nói:
-" Làm sao, không tiếp tục diễn? "
Tuy nhiên đứng trước tại Dương Tuấn câu hỏi, Tử Lân Ưng không có trả lời mà chỉ đứng đó khinh bỉ nhìn lấy hắn.
Dương Tuấn thấy vậy cũng không có tức giận mà khóe miệng nhếch lên cười tiếp tục nói: -" Cơ hội ta cũng chỉ cho ngươi một lần, kết quả tốt hay xấu thế nào đều phải xem ngươi lựa chọn có đúng hay không.
Ta cũng nhắc nhở ngươi một chút, nếu như đồng ý làm ta thú cưỡi, ngươi không chỉ ăn mặc không lo, mà mỗi tháng còn được cung cấp thứ này… "
Dứt lời, huyết quang lóe lên, một gốc ngàn năm Thú Huyết Thảo đã bị Dương Tuấn nắm trong tay.
Chứng kiến cảnh này Tử Lân Ưng hai mắt trừng lớn, có chút khó tin vào mắt mình.
— QUẢNG CÁO —
Event
Lấy nó nhiều năm kiến thức như vậy, đương nhiên nhìn ra gốc này thảo dược, thậm chí ngay cả niên kỷ cũng sơ bộ đã đoán ra.
Ngàn năm Thú Huyết Thảo!
Thú Huyết Thảo loại này đồ tốt đối với Tử Lân Ưng có thể nói là vô cùng quen thuộc, bản thân cũng được nếm thử qua mấy lần, tuy nhiên niên kỷ cũng chỉ có vài chục đến vài trăm năm mà thôi, giống như trước mặt loại mày ngàn năm thú huyết thảo, đây là lần đâu nó nhìn thấy.
Nó vậy diệu dụng không cần nói cũng biết.
Nhắc đến, hạ giới phần lớn yêu thú mộng tưởng đều là phản tổ quy tông, lột xác trở thành chân chính cao cao tại thượng chân linh, Tử Lân Ưng cũng là như vậy.
Nó tự nhận bản thân thiên phú không tệ, chân linh tinh huyết cũng coi như là nồng đậm, tuy nhiên nếu muốn để tinh huyết nồng đậm tới tình trạng lột xác trở thành chân linh thì khoảng cách vẫn còn rất xa.
Chỉ dựa vào bản thân tu luyện? Quả thật là có chút mơ mộng hão huyền.
Nhưng nếu có Thú Huyết Thảo hỗ trợ lại khác, mặc dù thứ này có chút hiếm thấy, thế nhưng so với việc chỉ nằm yên một chỗ bế quan nỗ lực trong vô vọng thì dễ hơn nhiều.
Hơn nữa xét đến Tử Lân Ưng hiện tại tình cảnh, ngoại trừ gật đầu đồng ý bên ngoài thì không còn con đường nào khác.
Chạy trốn? Nói đùa, không thấy đối phương tốc độ sao, thế nhưng như là ông nội gặp cháu trai đây.
Còn ở lại liều mạng, cơ hội sống sót lại càng thêm mỏng manh, cơ hồ gần như bằng không.
Hiện tại nếu không muốn chết, nó lựa chọn duy nhất chính là cúi đầu nhận hàng, khuất phục làm nô.
“ Bất quá không phải không được, tên này ra cái giá thật sự là quá mê người, ngàn năm Thú Huyết Thảo, nếu như có thể thời gian dài phục dụng, phản tổ quy tông trở thành chân linh cũng không phải mộng tưởng.
Ta đây cũng coi như là làm công đi, mỗi tháng một gốc Thú Huyết Thảo, quả thực không tệ, tuy nhiên chỉ là nhất thời mà thôi, một khi có cơ hội thì… hắc hắc hắc “ Đầu óc luân chuyển một hồi, Tử Lân Ưng trong lòng thầm cười một tiếng gian xảo.
Thế nhưng là một kẻ sống lâu thành lão Cổ tinh Tử Lân Ưng không những không biểu hiện ra chút sơ hở gì, ngược lại còn tỏ ra trầm tư, tựa như đang cực độ phân vân.
Một lát trôi qua, Tử Lân Ưng rốt cuộc mở miệng nói chuyện: -” Cho ngươi làm ngự thú cũng được, nhưng ta có hai điều kiện, nếu ngươi đồng ý thì ta lập tức đi theo ngươi.
“
-” Điều kiện gì? “ Dương Tuấn hứng thú hỏi.
-” Thứ nhất, không được ép buộc ta làm việc bản thân chán ghét, tiêu biểu chính là ăn rau xanh như bọn đáng ghét thỏ tộc… thứ hai chính là khi gặp nguy hiểm thì đừng mong lão tử liều mạng, người nào có của người đấy giữ, thân ai có mạng người đấy