Vẫn luôn nằm yên một chỗ bất động Hàn Diệp Y lúc này trong lòng mừng thầm.
Nàng đánh cược đúng!
Không nghĩ đến tên kia Chương Hoắc cũng thật ngu, vậy mà chủ động công kích Dương Tuấn.
Hai người này hiện tại đánh lên, cho dù bên nào thắng cũng đều không ảnh hưởng đến nàng, chỉ cần kéo dài thêm một chút thời gian, trên người nàng nhuyễn y tán cũng nhanh sắp hóa giải.
Đến lúc đó ai cũng đừng hòng chiếm lợi ích từ nàng.
.
.
Thế nhưng đối với những chuyện này Dương Tuấn cũng không quan tâm, hắn thật sự bị chọc giận.
-" Dương sư huynh, ngươi thật sự muốn cùng ta cá chết rách lưới hay sao? "
Chương Hoắc cũng không nghĩ đến Dương Tuấn lại quyết tâm muốn giết hắn như vậy, mặc dù biết bản thân không phải trước mặt người này đối thủ, nhưng hiện tại muốn chạy đều đã muộn bởi vì duy nhất lối ra đã bị đối phương chặn lấy.
-" Hahaha! Cá chết rách lưới? " Dương Tuấn giận quá hóa cười, nói: -" Cá thì chắc chắn chết nhưng lưới thì chưa chắc đã rách đâu.
"
Dứt lời, hắn khí tức bạo phát, thân thể linh hoạt giống như báo săn lướt đến Chương Hoắc trước mặt, một cặp bích ngọc song chưởng tấn mãnh đánh ra, chưởng lực mạnh mẽ đem không khí đều vì đó mà chấn động.
Bá!
Đại Lực Cực Bi chưởng!
-" Khinh người người quá đáng! "
Gầm lên phẫn nộ, Chương Hoắc trường kiếm trong tay nhanh như chớp phá không đâm ra, mũi kiếm giống như linh xà phút chốc cùng đại thủ chống lại.
Thế nhưng hắn khuôn mặt rất nhanh liền biến sắc, bởi trường kiếm cùng bích ngọc thủ chưởng va chạm một khắc liền bị đánh bay.
Mà bích ngọc thủ chưởng va chạm sau đó uy thế vẫn không giảm, mạnh mẽ phá vỡ khí lưu, trực tiếp đánh tại Chương Hắc trên ngực.
Răng rắc!
Tiếng xương gãy bạo hưởng, Không chút huyền niệm, Chương Hoắc giống như diều đứt dây bay ra, đập lên vách sơn động.
Bất quá một chiêu này cũng không có đem hắn đánh chết, sau khi rơi xuống đất Chương Hoắc lập tức chịu đựng đau đớn liều mạng đứng dậy, hắn sợ Dương Tuấn nhân lúc này giết đến lấy mạng nhỏ của hắn.
Chương Hoắc thật sự bị đánh sợ rồi, trong lòng chiến ý cũng hoàn toàn bị dập tắt!
Nhìn xem đối phương, Dương Tuấn trong lòng kinh ngạc, vậy mà còn đứng dậy được, mặc dù chỉ sử dụng Đại Lực Cực Bi chưởng một nửa lực lượng nhưng cũng có nghìn cân đi, Luyện khí tầng chín tu sĩ lực lượng cũng chỉ đến vậy.
-" Sư huynh tha mạng, sư đệ thật sự đã biết lỗi, chỉ cần thả cho ta một ngựa, sau khi trở về sư đệ sẽ lập tức đem lễ vật đến tạ lỗi, ân oán từ đây xóa bỏ! " Lau khóe miệng vết máu, Chương Hoắc cố gắng gượng ra bộ mặt tươi cười nịnh nọt nói.
Trái ngược, hắn trong lòng thề, chỉ cần thoát một kiếp, sau khi trở về nhất định sẽ nói với sư thúc ra mặt thay hắn trả thù.
-" Thả ngươi? Chuyện cười.
" Dương Tuấn lạnh lùng nói.
Hắn biết thù này đã kết xuống, chỉ cần đối phương không chết chắc chắn sẽ báo thù, đến lúc đó Trúc cơ cường giả đánh tới, lấy hắn bây giờ thực lực thực sự không gánh được.
Thấy không có hòa giải chỗ trống, Chương Hoắc khuôn mặt trở nên dữ tợn, uy hiếp, đây là hắn cuối cùng một cách: -" Dương Tuấn, một khi giết ta ngươi cũng đừng hòng sống sót, sư thúc nhất định sẽ thay ta báo thù, đến lúc đó Xích Nhật Môn cũng không dung được ngươi một cái tiểu tu sĩ.
"
-" Hahaha! " Nghe đối phương lời nói, Dương Tuấn không nhịn được cười lớn một tiếng.
Theo hắn, đây chẳng qua là bình thường tiểu thuyết bên trong nhân vật phản diện ngoan thoại trước khi chết mà thôi.
-" Nói xong chưa? Nếu xong rồi thì đi chết cho ta! "
Như mãnh thú xuất lồng, Dương Tuấn cuồng mãnh nhảy vào sơn động, Đại Lực Cực Bi chưởng nhập môn toàn lực khai hỏa.
Bích ngọc đại thủ đẩy ra, không trung chấn động sinh ra gợn sóng, một cỗ khí tràng nặng nề bao phủ sơn động.
Nhìn xem thường thường không hoa mỹ một chưởng hạ xuống, Chương Hoắc trong lòng tuyệt vọng.
Hắn cảm nhận được tử vong khí tức!
-" Không được! "
Thét lên một tiếng sợ hãi , Chương Hoắc vội vã từ túi trữ vật lấy ra kích thước chỉ bằng ngón cái khiên nhỏ, đây chính hắn mười tám tuổi khi đó sư thúc tặng cho bảo mệnh pháp khí.
Linh lực quán chú, Chương Hoắc trong tay pháp khí chớp mắt liền sinh ra biến hóa, từ kích cỡ chỉ bằng ngón tay cái tiểu khiên rất nhanh đã biến thành một khối cao hơn một mét màu xanh đại khiên.
Một vòng quang mang sáng lên, cao lớn màu xanh đại khiên phút chốc liền đem Chương Hoắc thân thể che chắn.
Cùng lúc Bích ngọc thủ chưởng cũng đến, chưởng ấn trực tiếp cùng đại khiên va chạm.
Bành!
Đinh tai tiếng nổ lớn vang lên, một luồng phong bạo lấy đó làm trung tâm mà bạo phát.
Đồng thời Dương Tuấn hai người cũng riêng phần mình lui lại phía sau ba bước.
Ngẩng đầu ngước nhìn đại khiên, Dương Tuấn ánh mắt mang theo một tia kinh dị thầm nói: -" Đây chính là trong truyền thuyết pháp khí, tốt cứng rắn.
"
Đại Lực Cực Bi chưởng nhập môn toàn lực một kích, lực lượng ít cũng có hai nghìn cân, đây là cái gì khái niệm, chính là trúc cơ cảnh sơ kỳ tu sĩ cũng không dám khinh thường.
Mặc dù đại khiên pháp khí thành công ngăn lại, thế nhưng ẩn nấp phía sau Chương Hoắc tình cảnh cũng không khả quan, hắn ngất đi.
Một chưởng vừa rồi chỉ là lực chấn động cũng khiến hắn lục phủ ngũ tạng chấn thương!
Mà đại khiên, sau khi mất đi chủ nhân linh lực duy trì thì rất nhanh biến trở lại nguyên hình là một chiếc tiểu khiên màu xanh.
Đến lúc này, Dương Tuấn không nhanh không chậm tiến lại chỗ Chương Hoắc, từ dưới đất nhặt lên đối phương trường kiếm.
Không một lời nói nhảm, hắn mắt đều không chớp một kiếm trực tiếp đâm xuyên đối phương trái tim, một kiếm đoạt mạng.
Đinh!
< Giết hại đồng môn không chớp mắt, thành tựu " Nghịch đồ " thành công mở khóa, chúc mừng ký chủ thu được ban thưởng ×1 lượt rút thưởng >
Ách! Vậy mà lại mở khóa thành tựu, Dương Tuấn trong lòng vui mừng.
Giết người, đây không phải là lần đầu tiên hắn làm, trong mười năm lăn lộn, chết trong tay hắn oan hồn có nhiều lắm, giết thêm một cái Chương Hoắc cũng không ảnh hưởng gì.
-" Lần này có thể thu được hệ thống ban thưởng, cũng coi như là thu hoạch không tệ! "
Tiếp sau đó chính là xử lý hiện trường công việc.
Trước tiên hắn đem Chương Hoắc trên người túi trữ vật lấy xuống, rơi trên mặt đất trường tiểu khiên cùng nếm trên người trường kiếm cùng thu lại.
Dựa theo cẩn thận thói quen, hắn còn cẩn thận kiểm tra đối phương khí tức, xác nhận sinh cơ đã hoàn toàn biến mất mới yên tâm