Buổi chiều, mặt trời xuống núi, ánh mây cũng bắt đầu ngả vàng.
Giang Nguyên phủ, hậu viện hoa sen hồ nước lớn.
Lúc này hồ nước trung tâm, thủy đình bên trên, một gã thanh niên mặc hoa phục vàng lẳng lặng đứng đó.
Thanh niên dáng người cao ngất, mày kiếm lãng mục, khí chất bất phàm, nhất là cặp mắt sắc bén càng làm cho gã thêm uy nghiêm.
Mà thanh niên này không phải ai khác chính là Đại Việt đế quốc đại hoàng tử.
Tiện tay tại tỳ nữ bên cạnh lấy một ít thức ăn cho cá ném xuống trước mặt hồ nước, đại hoàng tử chậm rãi mở miệng nói: -" Mẫu hậu bên kia đã có tin tức gì chưa? "
Đại hoàng tử bên cạnh là một vị tỳ nữ mặt tròn.
Chỉ thấy vị tỳ nữ này thân như tua cờ, mắt như liễu rủ, tuy là trang điểm, nhưng khó có thể che giấu khí chất diễm lệ trời sinh.
Lúc này nghe đại hoàng tử hỏi chuyện, tỳ nữ nhanh nhẹn trả lời: -" Bẩm đại hoàng tử, Hoàng Hậu nương nương bên kia vẫn chưa có tin tức hồi đáp.
"
Nhẹ vỗ bàn tay bên trên bám lại thức ăn bụi bặm, đại hoàng cũng không có tiếp tục nói chuyện mà chắp tay sau lưng chuyên chú ngắm nhìn phong cảnh xung quanh.
Tuy nhiên yên tĩnh không được bao lâu, từ Thành Vệ binh phó thống lĩnh trong phủ trở về Lê Duẩn lúc này chạy đến.
Khi đi vào thủy đỉnh lúc, ánh mắt không tự giác nhìn lên những vị trí mẫn cảm trên người tỳ nữ bên cạnh đại hoàng tử, khuôn mặt mập mạp nổi lên một vòng dâm sắc.
Xong không dám nhìn lâu, Lê Duẩn rất nhanh liền thu hồi ánh mắt.
Bởi trước mặt tỳ nữ thế nhưng chính là đại hoàng tử thiếp thân tỳ nữ, hắn thân mặc dù thân là hoàng tử, bất quá nếu không được đại hoàng tử gật đầu, cho mười cái là gan hắn cũng không dám lỗ mãng.
Giống như sớm đã phát hiện Lê Duẩn đến, đại hoàng tử lúc này cũng không có quay đầu nhìn lại, ánh mắt vẫn như cũ nhìn về trước hồ nước ngắm nhìn phong cảnh nói: -" Chuyện như thế nào rồi? "
Nghe đại hoàng tử hỏi, Lê Duẩn sắc mặt phút chốc không nhịn được hiện lên tức giận, nghĩ đến cái kia Lê Huyền chế giễu khuôn mặt, hắn hận không lập tức thể ăn tươi nuốt sống.
Xong thực lực không bằng người, hắn chỉ có thể tạm thời nuốt xuống.
- " Đại hoàng huynh, sự tình bất thành, tên kia Lê Huyền so với ta đến còn nhanh, hơn nữa ta nhìn Nguyễn Bưu biểu hiện, khả năng rất lớn đã đầu nhập vào Lê Huyền dưới trướng.
" Lê Duẩn mở miệng nói.
Đồng thời nhắc đến Nguyễn Bưu, Lê Duẩn còn không quên nhấn mạnh.
Mặc dù lúc đó đối phương biểu hiện vô tội, không có thể chính thức đứng về phía Lê Huyền, nhưng Lê Duẩn bản tính giận cá chém thớt, đối với hắn cũng liền mang địch ý.
Cái này nếu như để Nguyễn Bưu biết, chắc chắn sẽ khóc không ra nước mắt.
Bất quá đại hoàng tử đối với chuyện này dường như không quá để tâm, chỉ là biểu lộ có chút kinh ngạc.
" Thất đệ a thất đệ, ngươi càng lúc càng khiến hoàng huynh phải kinh ngạc, thế nhưng rắn chỉ mãi là rắn mà thôi, cho dù chấp cánh cũng không thể thành rồng được.
" Đại hoàng tử khẽ nhếch miệng cười tỏ vẻ thú vị.
Sau đó hắn xoay người nhìn về phía Lê Duẩn nói: -" Chỉ là một con cá nhỏ mà thôi, mất liền mất đi.
Hiện tại quan trọng nhất chính là hai tháng sau Thiên Kiêu hội, chỉ cần ta có thể nắm được quyền chủ trì, đến lúc đó thái tử chi vị lại tiến gần thêm một bước, đám kia hoàng đệ há có thể tranh phong.
"
- " Thiên Kiêu hội, đại hoàng huynh vẫn chưa có nắm chắc? "
- " Hừ! Ta đương nhiên có nắm chắc, chẳng qua là có một đám kì đản cản mũi mà thôi, bất quá sớm muộn ta cũng sẽ tiêu diệt bọn chúng… "
Nói đến đây đại hoàng tử trong mắt sát khí không chút che dấu lộ ra.
Đồng thời một cỗ đáng sợ uy áp từ trên người đại hoàng tử bộc phát, nháy mắt liền dọa đến bên cạnh ngũ hoàng tử Lê Duẩn toàn thân mỡ run lên.
...!
Thiên Cơ Các, tại Đại Việt đế đô cũng có đặt xuống chi nhánh.
Nối tiếng nhận tiền không nhận người, từ phàm nhân, võ giả đến tu sĩ Thiên Cơ Các đều có làm ăn.
Cho nên nó kiến trúc không khó tìm, chỉ cần hỏi thăm một chút liền biết vị trí.
Dương Tuấn thân là kẻ mới đến, đối với đế đô lớn nhỏ thế lực một chút đều không hiểu rõ, việc này rất ảnh hưởng đến hắn hoàn thành hùng đồ bá nghiệp.
Để đền bù khuyết thiếu, hắn không thể không bổ xung kiến thức.
Mà lựa chọn thích hợp nhất đương nhiên chính là nổi tiếng không gì không biết, chuyên buôn bán tin tức Thiên Cơ Các.
Đem quỷ diện mặt nạ đeo lên, Dương Tuấn bắt đầu rời đi khách sạn.
Rút kinh nghiệm tại Tứ Phương Lâu chuyện, Tử Lân Ưng bị hắn bỏ lại khách sạn, tên này thế nhưng rất không an phận, làm việc quá lỗ mãng.
Hắn sợ dẫn theo đối phương lại ngứa tay ngứa chân cho bản thân đến cái phiền phức, như vậy quả thực vô cùng đau đầu.
Đế đô ban đêm, không khí vô cùng náo nhiệt, hai bên đường treo đầy cả loại đèn đuốc, cơ hồ đem cả bầu trời đêm sáng rực.
Thiên Cơ Các so sánh cũng không kém, dù là ban đêm, người ra kẻ vào vẫn như cũ đông đúc.
Bất quá tới đây người đa phần đều che dấu thân phận, rất ít kẻ để lộ danh tính.
Lúc này, đeo quỷ diện Dương Tuấn