Trần Y Y mang cà phê đến.
CỐC CỐC CỐC.
"Vào đi."
"Sắp xếp một chút, trưa nay đi nước X công tác cùng tôi."
Trần Y Y vừa bước vào, Cố Tử Phong liền nói.
" Trưa nay?...Gấp quá, tôi không có chuẩn bị hành lí....."
" Không cần chuẩn bị, đến đó tôi sẽ nhờ người đi mua cho cô."
" Giờ cô chỉ cần chuẩn bị những thứ lên quan đến chuyến công tác là được."
Cô còn chưa nói hết câu anh đã lên tiếng đánh gãy lời của cô.
" Nhưng mà...Chủ tịch Cố, tôi....có thể đổi người được không? Tôi....tôi vẫn còn nhiều thứ chưa học tới, tôi sợ sẽ làm hỏng việc của ngài".
"Thư Kí Cố cũng sẽ đi, cô chỉ cần đi theo cậu ta học hỏi thêm.
Tôi biết rõ năng lực cô tới đâu, tôi cũng sẽ không tùy tiện dùng người."
Trần Y Y cũng chỉ có thể im lặng.
Nước X.
Sau khi đến nước X, bọn họ được xe rước thẳng đến khách sạn, mỗi người một phòng.
Công tác 4 ngày, Cố Tử Phong và Cố Chính biết lịch trình từ trước nên có chuẩn bị, mỗi người đều kéo theo một chiếc vali nhận lấy thẻ phòng xong liền đi, còn cô tay trống không, chậm rãi bước theo sau, đang cảm thấy ngượng ngùng thì phía trước có một nữ lễ tân đi tới.
" Chào cô, đây là quần áo anh Cố nhờ tôi chuẩn bị, trong này gồm 3 bộ quần áo công sở, 3 mẫu đầm, 3 bộ đồ ngủ và cả đồ lót đều trong này."
Trần Y Y nghe nói có cả đồ lót, lại thấy xung quanh đang có nhiều người thậm chí có người đang nhìn cô mà cười, cô liền ngượng ngùng đỏ mặt, giật lấy túi đồ và thẻ phòng hướng nữ lễ tân nói "cảm ơn" xong liền rời đi.
Vào phòng cô liền quăng túi đồ sang một bên nhanh chân chạy lên giường đắp chăn phủ kín đầu, một lúc sau thò đầu để lộ ra hai con mắt.
" Cũng chu đáo quá rồi đấy, có cả đồ lót luôn."
Trần Y Y là người năng động hoạt bát tuy vậy, nhưng đối với việc thủ thân cô rất xem trọng, luôn nhạy cảm với những hành động hoặc ngôn từ bất chính.
Nhớ đến từ " Đồ lót" lúc nãy cô liền cau mày.
" Anh Cố?...Cố tổng?...Cố Tử Phong?".
Cô nghỉ đến anh đầu tiên vì buổi sáng lúc gọi cô vào anh có nói "Không cần chuẩn bị, đến đó tôi sẽ nhờ người mua cho cô."Mày cô một lúc một nhăn.
" Nhờ mua cả đồ lót.....đồ lót đấy!".
Nghỉ đến chuyện này tâm tình Trần Y Y liền không mấy thoải mái.
Trước giờ cô ghét nhất là những tên nhà giàu thiếu đạo đức, d*c vọng tràn lên não.
Cô cho rằng chỉ có những ông già đầu hói, xấu xí, khó tính mới [email protected] muốn d*c vọng, mới ức hiếp nhân viên nữ, lại không ngờ rằng ông chủ mà cô tôn sùng ngưỡng mộ cũng vậy.
" Có tài, có sắc nhưng lại không có đạo đức, không có nhân tính, không có liêm sỉ, đồ bạo quân."
Trần Y Y mắng mỏ anh.
Sáng hôm sau, đi ăn, đi họp, đi giám