Sáng hôm sau
Tuệ Hy được Vệ Kha đưa đi học, khi đi vào cổng trường thì phía xa xa chính là xe của Tần Minh, anh đã ở đây đợi cô từ sáng sớm đến bây giờ, chỉ mong nhìn thấy được gương mặt của cô, rồi sau đó anh mới an tâm lái xe về công ti.
Cả đời Tần Minh chưa bao giờ nghĩ anh sẽ làm những chuyện ngu ngốc như vậy, nhưng mà từ khi gặp và quen biết cô...!Thì anh luôn muốn làm nhưng chuyện ngu ngốc này, cho dù là lý trí anh không muốn như vậy...!Tuy vậy, trái tim anh vẫn lựa chọn cô.
Nên anh cũng chỉ biết đi theo tiếng gọi của con tim
Khi Tuệ Hy và Vệ Kha đi ngang lớp của Kiều Mạc, thì cô ta đi...!Gương mặt ngượng ngùng đưa cho Vệ Kha một lá thư và một hộp cơm xinh xắn, Vệ Kha nhìn sang Tuệ Hy, rồi hỏi
- Anh có được lấy không?
- Anh nói xem.
- Ừm....!Không lấy.
Nói xong, Vệ Kha tinh nghịch nắm lấy tay của Tuệ Hy rồi lướt ngang Kiều Mạc, làm cô ta đứng hình.
Rõ ràng ngày hôm qua, nghe mọi người nói Vệ Kha đang giận dỗi với Tuệ Hy, còn Tuệ Hy thì chẳng phải...!Đang...!Đang yêu đương qua lại với Tưởng Phong học trưởng sao? Sao...!Sao...!Sao bây giờ, cả hai người lại ở đây và nắm tay nhau cơ chứ?
Kiều Mạc không cam tâm!
Khi Vệ Kha và Tuệ Hy vào lớp, thì mọi người liền hùa nhau vào trêu chọc hai người họ, Tuệ Hy ngượng ngùng liền núp ở phía sau của Vệ Kha.
Liễu Nhiên ngồi phía dưới liền có chút khó chịu, rõ ràng là Tuệ Hy đã được hứa gả cho Tần Minh, vậy mà bây giờ còn ở đây yêu đương với Vệ Kha.
Tuy Liễu Nhiên thích Vệ Kha, nhưng cô nàng vừa không muốn Vệ Kha hạnh phúc, vừa muốn Vệ Kha ở bên mình.
Tuy Liễu Nhiên biết, Vệ Kha chỉ hạnh phúc khi ở bên cạnh Tuệ Hy, nhưng mà...!Liễu Nhiên không muốn như vậy...
Bỗng chốc, một suy nghĩ vô cùng ích kĩ lại lóe lên trong đầu của Liễu Nhiên.
[..................]
Giờ ra chơi, Tưởng Phong và Kiều Mạc cùng nhau vào lớp của họ, khi nhìn thấy Tuệ Hy và Vệ Kha đang vui vui vẻ vẻ ở cùng nhau, trong lòng của họ cũng có chút không thoải mái.
Nhưng mà, kiểu người ấm áp và dịu dàng như Tưởng Phong thì chắc chắn sẽ chọn phương án từ bỏ.
Còn Kiều Mạc thì không, cô ta không phải là kiểu tiểu bạch thỏ, khi không lấy được thì từ bỏ, mà Kiều Mạc này giống như là lục trà biểu hơn, nếu như không lấy được...!Thì cô ta sẽ cướp!
Vệ Kha liếc thấy Tưởng Phong, gương mặt có chút biến sắc, rồi anh liền dịu dàng hôn lên tóc của cô.
Tuệ Hy bị anh hôn bất ngờ có chút ngẩng người, nhưng cô không biết rằng chỉ là nụ hôn nhẹ như vậy thôi mà...!Mà hai con tim ở ngoài cửa đã tan nát.
[..................]
Cuộc sống của Vệ Kha và Tuệ Hy cứ nhẹ nhàng và êm đềm như vậy suốt 1 tháng.
Tính đến nay, dù Diệp gia hay Tần gia đều không đến tìm họ.
Cứ giống như là hiện tại họ không còn tồn