Khi đến Tần gia, Tuệ Hy nhìn thấy Tần phu nhân, cũng chính là Lâm Giao.
Bà ấy lúc trước cũng đã nghe qua Tuệ Hy từng ở đây với con trai của bà, lúc đầu Lâm Giao nghĩ Tuệ Hy chính là đứa không biết giữ mình, hết ở nhà người con trai này đến ở nhà người con trai khác.
Suy đi tính lại, thì bà lại không có thiện cảm với cô lắm.
Nhưng mà hôm nay, khi Lâm Giao tận mắt nhìn thấy Tuệ Hy thì bà lại không còn ác ý trước kia nữa, mà thay vào đó là xót xa.
Tần gia không có con gái, nhưng khi nhì nhằng Tuệ Hy thất thần như vậy, bản năng làm mẹ của Lâm Giao cho bà biết, không chỉ bà nhìn đã thấy xót, thì chắc chắn Phùng Nhu Hân còn đau xót gấp trăm, gấp ngàn lần bà.
Nghĩ đến, Lâm Giao liền có ý muốn che chở cho cô gái này.
- Tuệ Hy, đó là mẹ anh.
- Bác gái, con đã làm phiền gia đình rồi.
Lâm Giao mỉm cười rồi lắc đầu, sau đó bà bắt đầu quan sát Tuệ Hy, ngũ quan thanh tú, dáng vóc ưa nhìn, giọng nói trong trẻo lại còn dễ nghe, còn ngoan ngoãn như vậy, xem ra...!Nhà họ Diệp dạy dỗ cũng tốt đấy chứ.
Sau đó, bà lại bị chú ý với đôi giày mà cô đang mang, nhìn sang đứa con trai quý hóa của bà.
Ha, thằng nhóc này cũng được lắm, nhớ lúc trước người mẹ ruột như bà đây bị gãy gót, chỉ nhờ nó cho đi hộ đôi giày, nhưng lúc đó nó bảo sao...!Ơ...!Cái gì mà "Mẹ tự muốn sang thì tự mẹ chịu đi"
Còn bây giờ thì xem đi, xem đi! Xem đi rồi có giận bay màu hay không chứ.
Chưa cưới về đã đặt người ta trên đầu rồi, nếu lỡ mà cưới về, chắc đem Tuệ Hy lên bàn thờ rồi cúng như tổ tiên luôn quá.
Nghĩ đến, Lâm Giao khẽ lắc đầu ngao ngán, chưa gì mà...!Đứa con trai này đã thể hiện bản chất "Thê nô" rồi.
Sau đó, Lâm Giao nắm tay Tuệ Hy ngồi vào ghế sofa, còn vỗ nhè nhẹ lên bàn tay của cô, tươi cười nói
- Tuệ Hy đúng không? Không sao không sao, dù sao ở cái nhà này sáng sớm mở mắt ra cũng chẳng thấy ai.
Có con ở đây cũng tốt.
Nghe nói, con đã tốt nghiệp rồi đúng không?
- Dạ vâng, con đã thi xong, chỉ chờ kết quả nữa thôi.
- Tốt, tốt.
Vậy thì mấy hôm này cứ ở đây với bác, đừng nghĩ gì cả.
Chứ cái thằng này sáng sớm gà chưa gáy thì nó đã mất dạng.
Sau đó, Lâm Giao thì thầm vào tai của Tuệ Hy
- Bác nghĩ có con ở đây, nó sẽ ngoan ngoãn hơn một chút.
Tuệ Hy nghe Lâm Giao nói như vậy, bất chợt ngước mắt lên nhìn Tần Minh, rõ ràng bản thân Tần Minh biết hiện tại cô và Vệ Kha đang yêu nhau, vậy tại sao anh vẫn còn yêu thương và che chở cho cô như vậy?
- Bác gái à, cháu phải nói việc này...!Cháu...!Cháu có bạn trai rồi.
- Hả? Gì chứ? Có bạn trai rồi? Vậy...!Vậy...
- Mẹ, thôi đi.
Đừng nhắc nữa, Tuệ Hy mệt rồi, để cho cô ấy về phòng đã, có gì thì tối nói sau.
Sau đó, Tần Minh nắm tay Tuệ Hy đi vào phòng của mình, ở đây anh đã sớm chuẩn bị đồ cho cô rồi.
Nếu như không có Vệ Kha, thì Tuệ Hy cô đã sớm ở đây và làm vợ của Tần Minh anh rồi.
Nhưng trước khi Tuệ Hy vào thay đồ thì cô có nói với anh một câu
- Anh Tần,