Tuệ Hy ngước đôi mắt nhìn Vệ Kha, cô vẫn chưa tin được những gì mà Vệ Kha nói, có lẽ anh cũng thấy được trong mắt cô vẫn không hoàn toàn tin tưởng mình, Vệ Kha dịu dàng hôn lên môi của cô một lần nữa.
Nhưng chỉ là dịu dàng.
- Anh yêu em.
- Vậy...!Giữ cậu là Kiều Mạc?
- Không liên quan đến anh, chỉ là cô ấy đến tìm anh hỏi về cách bắn cung thôi.
Tuệ Hy nghe như vậy, trong lòng mới thả lỏng được một chút.
Sau đó cô mới gạt đi tay của Vệ Kha, sau đó đi cách ra khỏi anh.
Vệ Kha nhìn thấy liền mỉm cười, dịu dàng kéo cô lại
- Sao đây? Không tin anh à?
Tuệ Hy ngước mắt lên nhìn anh, bỗng chốc cô lại nói
- Hiện tại cậu đang ở cùng ai?
- Anh ở một mình.
Sao vậy?
- Kh...!Không có gì.
Vệ Kha ôm lấy Tuệ Hy từ phía sau, tựa đầu lên vai cô...!Dịu dàng nói
- Làm bạn gái của anh, có được không?
Vệ Kha bây giờ không cần biết cô là tiểu thư của Diệp gia, hay là con gái tổng thống.
Anh chỉ biết là, cô gái trước mắt này là người anh yêu.
Cho dù có thể nào đi nữa, anh cũng nhất quyết không hèn nhát nữa, anh muốn nắm lấy tình yêu của mình.
Cho dù bản thân Vệ Kha biết, nếu Tuệ Hy đi theo anh...!Thì chỉ cực khổ, nhưng anh là người siêng năng, dù anh có cực khổ thì sẽ không để Tuệ Hy phải chịu thiệt.
Nghe Vệ Kha nói như vậy, Tuệ Hy gật đầu nhẹ đầy ngượng ngùng.
Vệ Kha nhìn thấy cô đồng ý, gương mặt liền vui vẻ hẳn lên, anh nhanh tay ôm lấy Tuệ Hy vào lòng.
Luôn miệng nói
- Anh sẽ thành công...!Sẽ thành công!
[.....................]
Sau khi tan học, Vệ Kha đưa Tuệ Hy về Tần gia trước, còn Liễu Nhiên thì phải chờ Tần Minh đến đón.
Khi Tần Minh đến không thấy Tuệ Hy đâu liền có chút khó hiểu
- Chị dâu của em đâu?
- Tiểu Hy về trước với Vệ Kha rồi.
- Gì chứ? Đáng chết!
Tần Minh tức giận, anh liền không nhịn được cục tức này, nhanh chóng sai Trợ lý Quý thu mua cổ phần của Diệp gia, sau đó còn gọi điện cho Diệp Hải đe dọa.
Và rất nhanh sau đó, Diệp Hải đã gọi Tuệ Hy về nhà.
Vệ Kha rất muốn đi cùng cô, nhưng mà Tuệ Hy biết cha mình không thích Vệ Kha, nên cô đã nói với anh rằng anh cứ ở bên ngoài.
Nếu như giữ Tuệ Hy và Diệp Hải thực sự sẽ tuyệt giao thì anh vẫn có thể đưa cô rời khỏi đây.
[.....................]
Về đến Diệp gia, Tuệ Hy đi vào chưa kịp làm gì thì Diệp Hải đã kéo cô ngồi xuống ghế.
Còn Phùng Nhu Hân thì lo lắng nhìn con gái
- Tuệ Hy, cha đã sắp xếp cho con.
Ngày mai sẽ có người đến xem mắt con
Tuệ Hy kinh hãi, rồi cô đột ngột đứng dậy.
Nhìn ra mình rồi nói
- Không...!Con không xem mắt gì cả!
- Diệp Tuệ Hy, cha chỉ nghĩ cho con thôi!
- Không! Cha chưa hề nghĩ cho con.
Cha chỉ nghĩ cho bản thân cha, cha chỉ muốn tìm cho con một người đàn ông giống cha.
Vừa độc tài, vừa độc ác.
Cha...!Con hận cha!
Tuệ Hy trên gương mặt chảy dài nước mắt, cô thực sự không dám tin rằng...!Người