Không nhịn được mà liếc nhìn đến cái bím của Ahri, dương căn của hắn thật không ra cái thể thống cống rãnh gì mà điên cuồng dương cao. Ahri nhìn xuống thấy thế thì che miệng cười khúc khích.
Lại thả chiêu mị hoặc ra... Hắn nhắm mắt lại mà mặc niệm trong lòng.
-A di đà phật! Sắc tức là không, không tức là sắc, sắc mà lúc lắc ta nắc cai mông. Không phải lúc, thật sự không phải lúc ah!-
Đem cảm giác vuốt xuôi xuống hắn đem con hồ ly tinh này cố gắng nghĩ thành yêu qoái nên không thể xơi được.
-Ngộ Không mau vác gậy dài ngắn tới cứu vi sư ah!-
Bất thình lình hắn tiến đến rồi đưa tay cởi cái váy của cô xuống. Thấy vậy Ahri giật thót mà nắm lấy cái váy của mình, mặt đỏ cả lên mà nói.
-Anh muốn em bây giờ ư?-
Hắn nhìn sang một hướng khác cố gắng để ánh mắt tránh tiếp xúc với Ahri. Quả đúng như câu nói "mắt không thấy, tâm không phiền" được phát huy khá tốt. Hắn mở miệng đầy uất ức mà nói
-Váy em bây giờ không thể mặc kiểu này được, anh giúp em sửa nó lại để cho cái đuôi của em không bị vướng nữa. Chứ cứ để cái ấy lộ ra ngoài anh thật sự là nhịn không nổi-
Hiểu ý Ahri đưa tay che miệng cười khúc khích mà nói.
-Em có thể tự mình biến ra quần áo phù hợp cho mình mà-
Nhướng mày lên tỏ vẻ rất ngạc nhiên, không nhịn được mà đưa mắt tới nhìn về phía Ahri. Lại quên mất tiêu vụ không nên nhìn, hai mắt hắn co dật run rẩy tâm thần như đã bị khống chế mà đưa tay lên chạm lấy bờ mông cô. Cô hiện giờ đã trở nên rõ ràng trước mắt hắn. Đôi chân dài miên man thẳng tắp, bờ mông tròn trịa vẩy lên căng đét. Nhất là ở giữa hai chân là hình chữ Y đầy cuốn hút và khiêu gợi, phần bụng dưới trơn mịn đến lạ thường và cuối cùng ở giữa nhất là nhúm tơ hồng lún phún như ẩn như hiện một đường rãnh mơ hồ. Cái đường rãnh ấy như là hố sâu của lỗ den vũ trụ hút lấy thân thể hắn, như mất đi khả năng điều khiển thân thể hắn cứ thế mà mà chầm chậm đưa đầu tới.
Chợt một bàn tay nhỏ che đi tầm mắt của hắn, vì hắn mất đi tầm nhìn khiến cho tâm trí của hắn như được thu hồi trở về mà tỉnh táo hơn hẳn.
-Đây chẳng lẽ là bản năng mị hoặc của cửu vĩ yêu hồ?-
Soạt soạt tiếng quần áo bị xé rách sau đó là một luồng ánh sáng chiếu qua. Bàn tay của Ahri bây giờ mới nhẹ nhàng thả ra tầm nhìn cho hắn.
Bây giờ ở trước mắt hắn là một cô gái hồ ly xinh đẹp, nhưng mà trên người không còn trống trải lõa lồ nữa mà cô đã mặc lên trên mình một bộ đồ bó sát. Tuy vẻ đẹp của cô không hề thay đổi nhưng thứ thể chất mỵ hoặc kia đã biến mất.
Thở dài nột hơi xem ra để như thế này thì tốt hơn rất nhiều. Cả ngày mà thả ra mị hoặc có lẽ hắn sẽ không bị zombie giết chết mà sẽ bị cô hút khô mà chết mất.
Như là chú chim non sợ cành cong hắn không còn dám đi đánh giá Ahri nữa. Mà chuyển sự chú ý đi nơi khác, đưa ánh mắt nhìn xung quanh thì bất giác hắn nhìn thấy hai cây gậy bằng gỗ. Hai cây gậy này không có gì khác thường, thứ khác thường là ở chỗ nó làm sao lại xuất hiện ở đây. Cầm lên cây gậy gỗ hắn đưa co Ahri một cây.
-Cái này em cầm lấy để hộ thân-
Ahri cầm lấy cây gậy tò mò mà lật qua lật lại quan sát, thấy cũng không có gì khác thường thì cô lấy ngón tay của mình cào nhẹ lên cây gậy thử.
-Soạt!-
Cây gậy thế mà bị cào thành một đường xước sâu như cái rãnh nhỏ. Động tác của Ahri khiến cho hắn trợn mắt ngoác mồm. Tò mò hắn cầm lấy ngón tay của cô mà xem xét, ngón tay này không có gì khác biệt, thứ khác biệt chính là móng tay của cô đã biến thành màu của kim loại, ánh sáng dọi lên tạo ra hàn mang sắc bén đến lạ thường. Đưa ngón tay cô vuốt mạnh hơn lên cây gậy của mình.
-Soạt!-
Cây gậy vậy mà bị cắt sâu đèn 1/4. Hít một ngụm khí hắn lắp bắp.
-Mẹ nó có khi dùng đến dao chặt cũng không đơn giản mà chặt ra một nhát sâu như vây!-
Hắn nhìn đến Ahri mà nghĩ đến.
-Ta có nuôi một con hồ ly, ngày có thể giúp ta cày qoái, tối có thể bồi ta chơi. Mẹ nó đã!-
Mạt thế thực sự đã đến, trong các tiểu thuyết mạt thế thì chiến đấu mới là cách sinh tồn tốt nhất. Càng cố gắng chạy trốn thì càng có khả năng chết nhanh hơn.
Mặc lên quần áo của mình hắn có cảm giác có chút chật chội, có lẽ vì thân thể biến đổi cho nên bộ quần áo này đã không còn phù hợp với hắn nữa.
-Chúng ta phải ra ngoài chiến đấu với lũ zombie. Em đi phía sau anh nhé, chẩn thận một chút cố gắng đừng phát ra tiếng động-
Nhặt lên hai cái gậy lên trên tay mình hắn bắt đầu cẩn thận đi về phía cửa ra, vì Ahri đã có móng vuốt sắc bén cho nên cô không cần đến cây gậy nữa nên hắn mới tận dụng mà dùng, lỡ có mất cây này hắn còn có cây khác để mà xài đỡ.
Mở hé cánh cửa phòng bên ngoài, vẫn là con zombie nữ khia còn đang ăn nhồm nhoàm, hắn cầm cả hai cây gậy mà nhẹ nhàng tiến đến. Một bước, hai bước... Vừa đến tầm đánh của mình hắn như là một chiến binh thực sự mà vung cây gậy lên mà đánh xuống.
-Bốp!-
Một tiếng đánh vào xương trầm đục vang lên, con zombie nữ kia trực tiếp cắm mặt vào cái xác, chết không kịp ngáp. Một nguồn năng lượng kỳ lạ từ thi thể con zombie truyền vào thân thể của hắn, một nguồn cảm giác của lực lượng được tràn vào thân thể của làm cho hắn cảm giác càng thêm bành trướng tự tin lại tăng thêm mấy phần. Dấu chấm than màu đỏ lại hiện lên, hắn hí hửng mở ra dấu chấm than. Quả nhiên dấu chấm than kia là báo hiệu cho hắn biết hắn đã lên cấp 1.
Đưa mắt nhìn về phía cửa phòng nghỉ. Ahri cũng đã đi ra cái đầu thập thò bên mép cửa, trên đầu của cô dấu chấm than màu đỏ cũng đang hiện lên. Mở thông tin của dấu chấm than lên, quả nhiên cô cũng đã lên tới cấp 1. Xem ra hai người bọn họ đang cùng một party, chỉ cần một người đánh qoái thì cả hai đều sẽ được hưởng điểm exp.
Ưỡng ngực tỏ vẻ uy phong hắn nói.
-Thế nào? Anh có lợi hại hay không hả Ahri?-
Nhưng mà Ahri không có thái độ kinh ngạc hay là vui vẻ gì, thay vào đó là vẻ mặt sợ hãi và hốt hoảng.
-Cẩn thận phía sau anh!-
Một bóng đen xuất hiện từ phía mạn sau tay