Thúy An mơ màng tỉnh dậy, nàng cảm thấy mình đang nằm lên một tảng thịt rắn chắc, cảm thấy mái tóc của mình đang được một bàn tay vuốt ve, cơ thể nàng cũng đang được ôm ấp. Nàng mở mắt ra thì thấy mình đang nằm sát Hắc Vũ trong khi hắn đang nhìn xa xăm vào trần nhà, trông có vẻ như đang suy nghĩ chuyện gì đó. Nàng đỏ mặt la lên vội vùng dậy thoát khỏi người hắn, Hắc Vũ cũng giật mình tỉnh lại từ trong dòng hồi tưởng, quả thật lúc nãy hắn cũng không cố ý mà chỉ vô thức nhớ lại chuyện cũ mà vuốt ve tóc nàng.
- Ngươi... Ngươi sao lại ôm ta - Thúy An đỏ mặt quát hắn.
Hắc Vũ vẫn bình tĩnh đứng dậy, vươn vai hít thở nói:
- Là ngươi chủ động ôm ta trước cơ mà.
Thúy An xấu hổ, quả thật nàng cũng không biết mình ôm hắn, trong giấc mơ nàng chỉ thấy một cái đùi gà rất to khiến nàng không nhịn được mà lao đến ôm nó. Thấy nàng hơi xấu hổ, Hắc Vũ lên tiếng:
- Chuẩn bị đi, chúng ta đến đấu giá hội.
Một lúc sau, cả hai rời khỏi khách điếm tiến về phía nơi đấu giá hội tổ chức. Đây là một quảng trường rộng lớn, xung quanh được bố trí rất nhiều chỗ ngồi, bên trên còn có rất nhiều gian phòng cho khách quý. Trong quảng trường lúc này đã đông nghẹt người từ lúc sáng sớm. Hắc Vũ và Thúy An đi tới cổng lớn thì gặp vài tên đại hán canh cổng, hắn đưa tấm thẻ trắng ra, một tên đại hán nói:
Công tử, vé mời nãy chỉ có được một chỗ ngồi thôi.
Hắc Vũ đang băn khoan không biết làm sao thị Thúy An đã lày từ trong nhẫn ra một chiếc thẻ khác màu bạc giống y đúc chiếc thẻ màu trắng. Tên đại hán liền vội vã cung kính với hai người rồi sai người đưa họ lên phòng khách quý. Hắc Vũ cũng không quá ngạc nhiên, thân phận của nàng mặc dù hắn không quan tâm nhưng ít nhiều cũng đoán được chắc chắn không đơn giản, có được danh khách quý cũng không phải là thứ khó khăn. Hai người ngồi xuống ghế, vị trí này quan sát gần như toàn bộ quảng trường. Hắc Vũ đang mong chờ thử xem liệu có thứ gì có thể khiến hắn động tâm không, cũng hi vọng thứ đó không quá đắt, linh thạch của hắn cũng không còn quá nhiều. Sau lần mua sắm lúc trước linh thạch của hắn chỉ còn khoảng hơn 2000 viên thượng phẩm, nếu có bảo vật đắt giá hơn, hắn cũng không biết đào đâu ra tiền. Lúc này trên đài liền xuất hiện một nữ nhân xinh đẹp, nhan sắc có thể nói đủ làm nam nhân mê mẫn, so về sắc đẹp thì nàng sánh ngang với Hoàng Nhi nhưng so với Thúy An thì lại thua một phần. Nữ nhân dùng nguyên khí để phát âm, giọng nói không quá to nhưng đủ để lọt vào tai tất cả mọi người:
- Cảm ơn các vị khách quý đã đến với buổi đấu giá do Nhật Nguyệt tháp tổ chức, hi vọng các bảo vật lần này sẽ làm thỏa mãn các vị. Lần đấu giá này có quy định như sau: ai trả cao hơn bảo vật thuộc về người đó, không được giao tranh cướp đoạt trong thành, mọi sự giao tranh sẽ bị các vị cường giả của Nhật Nguyệt tháp trừng phạt, mong quý vị hãy hợp tác.
Nữ nhân vừa dứt lời liền có 3 luồng khí tức ít nhất là 2 Vũ Đế cao giai và 1 Hồn Đế toả ra khiến toàn trường cảm giác được áp lực mạnh mẽ, không ai dám không phục. Ngay sau lời tuyên bố của nữ nhân hàng loạt những vật phẩm đẳng cấp khác nhau lần lượt được đem ra đấu giá nhưng những thứ này hoàn toàn không có nhiều công dụng với Hắc Vũ. Đang nhàm