Gần đây Tống Hàm Nghi không có nhận thêm bộ phim nào,chỉ quay quảng cáo và chụp ảnh cho tạp chí,vốn dĩ muốn quay xong những quảng cáo rồi nghĩ ngơi một thời gian,bây giờ hôn nhân đang bị ảnh hưởng xấu,nàng không còn lòng dạ nào nhưng vẫn phải cố gắng hoàn thành công việc,Nghê Tâm rầu rỉ thở dài,nhìn Tống Hàm Nghi đứng tựa lưng vào cửa kính nhìn ra biển khơi,giống như nữ tử thời cổ đại chờ đợi phu quân từ chiến trường trở về,tình cảnh này làm cho nàng cũng đau khổ thay,nàng sớm biết Thiệu Duy có tình cảm với Tống Hàm Nghi,nhưng không ngờ Tống Hàm Nghi bị hắn làm cho rung động,bây giờ thì xong rồi,Liêu Kính Hàn cũng đã dọn đi,xem như hai người đã ly thân,nếu không cứu vãn thì sợ là sớm muộn gì cũng ra tòa ly hôn.
« Tại sao ngươi không nói cho nàng biết rõ mọi chuyện »
Tống Hàm Nghi cười khổ,Liêu Kính Hàn bây giờ không muốn nghe nàng giải thích,thậm chí còn không muốn nhìn thấy nàng,hôm qua nàng đến công ty thì nhân viên nói Liêu tổng đang bận không thể tiếp nàng,điện thoại cũng không chịu bắt máy,lần này thật sự thì Liêu Kính Hàn không chỉ đơn giản là giận nàng,có lẽ hiện tại rất hận nàng.
« Ta vẫn chưa nghĩ sẽ nói cho nàng biết vào lúc này... »
« Ngươi đừng có chủ quan như thế,không nói thì đợi đến vài tháng nữa sợ là lão công của ngươi đã chạy theo nữ nhân khác,nói ra thì không kịp nữa »
Nghê Tâm so ra còn khẩn trương hơn Tống Hàm Nghi,nàng thừa biết Liêu Kính Hàn đào hoa,đi đâu cũng có nữ nhân để mắt tới,bây giờ đang đau khổ vì hiểu lầm Tống Hàm Nghi yêu nam nhân khác,lúc này là cơ hội để cho nữ nhân khác bay vào giành chức vụ Liêu phu nhân,hiện tại không giải thích cho rõ việc này thì không được,Tống Hàm Nghi bị hù dọa cũng khẩn trương theo,lão công chạy theo nữ nhân khác đây thật là chuyện quá thê thảm,nàng không thể để chuyện này xảy ra,căng thẳng cầm lên điện thoại gọi cho Liêu Kính Hàn,nhìn thấy màn hình điện thoại hiện lên dòng chữ lão bà thân ái và bức ảnh của Tống Hàm Nghi,Liêu Kính Hàn hơi do dự một lúc mới bắt máy.
« Có việc gì sao »
« Ta có chuyện muốn nói với ngươi,lát nữa ta đến công ty tìm ngươi được không ? »
« Ta rất bận,có việc gì nói qua điện thoại đi »
Liêu Kính Hàn sợ gặp phải Tống Hàm Nghi thì mình sẽ đau lòng,vừa nghĩ đến chuyện Tống Hàm Nghi lừa dối mình và vẫn còn dây dưa với nam nhân khác thì cũng đủ làm nàng thống khổ không thể hình dung được,nàng muốn được yên tĩnh một thời gian để dọn dẹp lại cảm xúc hỗn độn trong lòng,cũng có thể là tự chữa lành vết thương,Tống Hàm Nghi âm thầm mắng chửi khúc gỗ mục đáng chết,hận ta đến không muốn gặp hay sao,nói chuyện lại lãnh đạm không có nhiệt độ,tuy lòng đang buồn bực nhưng lời nói thì rất ôn nhu.
« Ta biết ngươi rất bận rộn,nhưng chẳng lẽ ngay cả một chút thời gian cũng không thể dành cho ta hay sao ? »
« Thôi được rồi,hẹn gặp nhau ở chổ cũ đi »
Liêu Kính Hàn nói xong liền cúp máy,giao lại công việc cho trợ lý rồi đi đến quán cafe an tĩnh trong thành phố,nơi này cả hai thường đến thưởng thức cafe và lắng nghe âm nhạc,không gian an tĩnh rất thích hợp để nói chuyện,ở đây có cả phòng vip nên không sợ bị người khác làm phiền,Tống Hàm Nghi vừa đến nơi thì có người chạy đến nghênh tiếp và dẫn nàng đi đến phòng của Liêu Kính Hàn,Tống Hàm Nghi kinh ngạc nhìn tay của Liêu Kính Hàn quấn vải trắng.
« Tay của ngươi làm sao vậy ? »
« Bất cẩn nên bị thương »
Liêu Kính Hàn vì thất thần trong lúc gọt trái cây cho nên bàn tay mới bị thương nặng,chứ không phải do nàng đánh nhau hay không kiềm chế được cảm xúc mà tự làm mình bị thương,nhưng nhìn người mình yêu bị thương thì Tống Hàm Nghi đủ đau lòng rồi,nàng còn đang nghĩ có phải Liêu Kính Hàn hận nàng nhưng lại tự ngược đãi bản thân hay không,nàng ôn nhu nắm lấy tay Liêu Kính Hàn.
« Tại sao lại bất cẩn như vậy,còn đau không ? »
« Ta đã không sao,ngươi có việc gì cứ nói đi,lát nữa ta còn bận phải đi hợp »
Liêu Kính Hàn lãnh đạm rút tay về,nàng không biết Tống Hàm Nghi và Thiệu Duy từ bao giờ bắt đầu,nhưng mấy tháng trước thì trên internet đã có tin tức hai người lén lút hẹn hò,khi đó nàng tin tưởng lão bà của mình,Tống Hàm Nghi cũng đã giải thích cả hai chỉ là bằng hữu,lúc đó thật sự Tống Hàm Nghi chưa có tình cảm với hắn,Liêu Kính Hàn nghĩ lại cảm thấy mình thật khờ,Tống Hàm Nghi có biểu hiện khác thường mà nàng cũng không nhận ra,đợi đến khi ký giả tới tận nhà mới phát hiện ra được đúng là quá đần độn,cảm giác bị phản bội thật không dễ chịu chút nào,bây giờ nàng cũng muốn điên rồi,không còn tâm trạng để lắng nghe Tống Hàm Nghi giải thích nữa,Tống Hàm Nghi mỉm cười xinh đẹp,ánh mắt ôn nhu nhìn Liêu Kính Hàn.
« Ta nhận được lời mời đến mỹ quốc... »
« ...Vậy thì chúc mừng ngươi...ta sẽ nhờ luật sư gửi đơn ly hôn đến cho ngươi,ta đi trước »
Liêu Kính Hàn mang theo tâm trạng mất mát rời khỏi quán cafe,thì ra Tống Hàm Nghi đến đây là để thông báo tin này cho nàng biết,nàng vốn không muốn ly hôn,chỉ muốn được an tĩnh một chút,thật không ngờ Tống Hàm Nghi đã sớm có dự tính của riêng mình,đến hollywood là mơ ước của tất cả minh tinh,Tống Hàm Nghi có cơ hội vươn lên tầm cao khác thì nàng nên chúc mừng,không thể ích kỷ níu giữ một người đã không còn yêu mình,Tống Hàm Nghi ngây người ở nơi đó,đến bây giờ nàng mới biết mình ở trong lòng Liêu Kính Hàn chính là loại nữ nhân tham hư vinh,vì muốn đến hollywood mà chấp nhận từ bỏ gia đình,Liêu Kính Hàn thậm chí sẳn sàng ly hôn với nàng mà không có chút lưu luyến nào,đúng là khi xảy ra chuyện thì mới hiểu được lòng của nhau,Liêu Kính Hàn thì ra không hề tin tưởng nàng.
Tống Hàm Nghi mệt mõi trở về nhà tự giam mình trong phòng,khẽ cắn môi mỏng,kiềm chế không để mình ủy khuất mà khóc,nàng bị lời nói của Liêu Kính Hàn làm tổn thương,tên khốn đó tại sao không hiểu cho nàng,người ta thật sự hối hận và muốn sửa sai,tại sao không chịu nghe nàng giải thích rõ mà đã tự mình quyết định,bộ muốn ly hôn với nàng đến vậy sao,Michael tổng tài