Sự việc vừa qua mọi người đều biết rõ,ký giả liên tục gọi đến muốn phỏng vấn người trong cuộc,Nghê Tâm đã giải quyết việc này thay Tống Hàm Nghi,dù vậy mọi người đều nghĩ Liêu Kính Hàn là tên phong lưu và trụy lạc,có lão bà còn đi dây dưa với nhiều nữ nhân,nàng bị du oan chỉ đành nhẫn nhịn,đợi sau khi Hứa Gia Văn thay nàng điều tra rõ thì mọi người sẽ có cái nhìn khác,nàng thì không lo ngại bản thân bị nói thế nào,nàng chỉ sợ ảnh hưởng đến thanh danh của Tống Hàm Nghi,Bella không tán thành việc Ngô Hùng ép buộc Liêu Kính Hàn công khai xin lỗi nữ nhi của hắn,nàng cũng là người bị hại,tại sao phải xin lỗi Ngô Tư Giai,xin lỗi chẳng khác nào thừa nhận chuyện này mình có lỗi,nếu nàng thật có lỗi thì cũng là có lỗi với lão bà.
Hai người đi chọn mua y phục cho tiểu hài tử,Liêu Kính Hàn đã dẫn Tống Hàm Nghi đi khám thai định kỳ,thai nhi và mami đều mạnh khỏe,bác sĩ đã xác định là bé gái,Tống Hàm Nghi rất vui mừng,nàng không phải không thích nam hài,nhưng vẫn thích nữ hài nhiều hơn,sinh ra được tiểu la lỵ đáng yêu thì nàng có thể thỏa sức làm stylist cho nữ nhi,nhìn vào ảnh của lão công lúc nhỏ thì nàng có thể hình dung được dung mạo của tiểu oa nhi,tên tiếng anh của hài tử sẽ gọi là Nina,dĩ nhiên sẽ mang họ của ba ba,còn về tên thì sẽ để cho Bella quyết định,nhờ có mẹ chồng nhiều lần giúp đở và ủng hộ nên cả hai mới đến được với nhau,mẹ chồng là người có công lớn,cho nên cũng liền được ưu ái hơn,Liêu Kính Hàn thì thích nam hài hơn một chút,vì cảm thấy bé trai tinh nghịch đáng yêu,nhưng đây là món quà lão bà tặng,dù nam hay nữ thì vẫn rất tốt.
Tống Hàm Nghi mới mang thai được ba tháng mà mua rất nhiều y phục cho hài tử,nhiều đến hài tử năm tuổi vẫn có đồ để mặc,Liêu Kính Hàn tranh thủ mua vài đồ dùng cần thiết cho lão bà,mua cả mấy chiếc xe nôi,phao tắm cũng rất cần thiết vì hài tử thường rất thích nghịch nước,có quá nhiều món cần phải mua,cũng may tối qua nàng đã ghi lại tất cả mọi thứ,nàng lấy chiếc nón đội lên đầu Tống Hàm Nghi.
« Lão bà thân ái,đi dạo đã lâu rồi nên trở về nghĩ ngơi đi,hôm khác lại mua tiếp được không »
Tống Hàm Nghi ôn thuận khẽ gật đầu,dù đã mang thai ba tháng nhưng vẫn chưa thấy bụng nhô ra,nhưng thai nhi phát triển rất tốt nên nàng không có lo lắng nữa,nàng bỏ qua hết những y phục gợi cảm,thay vào đó là trang phục thoải mái hơn,giày cao rót cũng từ bỏ,chọn giày thể thao cổ cao để mang,vừa đi bộ tiện lại an toàn cao,Liêu Kính Hàn mỗi ngày đi làm cách một thời gian gọi về trò chuyện cùng nàng,buổi trưa thường hay trở về cùng nàng dùng cơm,vì sợ nàng đến công ty bất tiện,đám huynh đệ tỷ muội của hai người cũng hay đến chơi nhiều hơn,họ còn đang dự tính kết hôn,hai người chưa gì đã có hài tử,họ càng phải tranh thủ sớm hơn để sau này còn làm thông gia của nhau,cả hai về đến nhà thì thấy Thương Lan đến chơi,Liêu Kính Hàn thật sự sợ vị đại tỷ này,sau sự việc bị Ngô Tư Giai hãm hại thì nàng bị đại tỷ tra hỏi suốt một tiếng đồng hồ,từ hâm dọa cho đến khuyên ngăn không nên làm tổn thương Tống Hàm Nghi,nàng cái gì cũng đều hứa,không dám không nghe theo,Thương Lan thấy nàng thành thật nên bỏ qua cho chuyện này,nàng đi vào trong pha trà mang ra phòng khách.
« Mẹ,mời ngươi uống trà »
Liêu Kính Hàn giống như con rễ ngoan hiền rót trà cho Thương Lan,sau đó quay vào bếp pha ly sữa nóng mang đến cho lão bà,Thương Lan mỉm cười hài lòng,nữ nhi của nàng sinh hài tử mang họ Liêu,lúc đầu nàng phản đối vì cảm thấy Tống Hàm Nghi gả ra ngoài liền khôn nhà dạy chợ,nhưng nữ nhi đã trưởng thành có quyết định riêng,huống chi mang họ của ai cũng không quan trọng,chỉ cần hài tử chào đời mạnh khỏe là tốt rồi,Tống Hàm Nghi chỉ muốn sinh một hài tử,còn tương lai thì chưa biết,mà hài tử dĩ nhiên sinh ra cũng là tiểu la lỵ con lai,tiểu oa nhi cũng chính là tình yêu mà nàng dành cho lão công,nó mang ý nghĩa đặc biệt đối với cả hai,Thương Lan đưa cho Tống Hàm Nghi bộ y phục của tiểu hài tử,này không phải y phục nàng mới mua mà là y phục lúc còn bé của Tống Hàm Nghi,nữ nhi của nàng từ nhỏ đã rất ngoan ngoãn nghe lời,mong là sau này ngoại tôn cũng sẽ như nữ nhi,Tống Hàm Nghi rất cảm động,nàng không nghĩ mẹ còn giữ y phục của mình đến giờ.
« Ta không có yêu cầu gì,chỉ cần hài tử chào đời mặc y phục này là được »
Thương Lan không muốn hài tử vừa chào đời đã liều mạng như con rễ,sau này lớn lên đòi làm cảnh sát thì nguy to,trưởng bối đã có yêu cầu thì cũng nên đáp ứng,Tống Hàm Nghi mỉm cười gật đầu.
« Mẹ an tâm đi,ta sẽ làm theo ý ngươi »
« Kính Hàn,ngươi nhớ từng hứa gì với ta chứ »
« Dạ ta vẫn luôn ghi nhớ »
Liêu Kính Hàn mỉm cười có chút khó coi,Thương Lan bắt nàng phải hứa đời này cũng không được làm chuyện có lỗi với Tống Hàm Nghi,chuyện này không yêu cầu thì nàng vẫn sẽ làm tốt,đây là bí mật giữ hai người nên Tống Hàm Nghi không biết,Thương Lan cũng là vì lo lắng cho nữ nhi nên mới như thế,từng làm lão bà của người ta thì ai cũng đều biết không dễ dàng gì,còn mang thai thì rất khổ sở,Tống Hàm Nghi đã làm một lão bà tốt,Liêu Kính Hàn vì sao không thể làm một lão công tốt,trước đây Tống Hàm Nghi khoản ba bốn tuổi có hỏi qua Thương Lan là bé bi từ đâu xuất hiện,cũng là nở ra từ quả trứng giống như tiểu gà con sao,khi đó Thương Lan nói bé bi là được con cò mang đến trước cửa nhà,nàng nghe xong liền bật khóc,nghĩ con cò mới là mẹ nàng chứ không phải Thương Lan,nào có tiểu hài tử suy nghĩ như nàng chứ,thỉnh thoảng Thương Lan hay kể lại chuyện cũ làm nàng xấu hổ vì mình quá ngây thơ,bây giờ cũng làm mẹ người ta,hiểu được nổi khổ của mẹ mình,nàng càng thương mẹ nhiều hơn,may mắn là lão công cũng