Long Cơ Chiến Hồn

Keo sơn dính chặt


trước sau

Chương 48: Keo sơn dính chặt

Sau nhiều ngày ở ẩn, Triệu Hoài không còn giả trang nữa. Lần này thì đường đường chính chính mà hành động. Dù sao một kẻ tàn phế, điểm số quá cao thì dễ sinh nghi ngờ. Đã đến lúc hắn ta phải hành động trở lại, cả trong tối lẫn ngoài sáng.

Ban ngày, Triệu Hoài cùng với Thanh Đạt giả vờ vào rừng săn. Vô tình bắt gặp một đàn Chuột Đồng Đen, thế là thuận tay giải quyết bọn chúng.

- Chúng ta còn phải làm việc này đến bao giờ, đừng nói với ta là ngươi thu tay rồi đấy?- Thanh Đạt phàn nàn mà nói.

- Sao? Không hài lòng à. Đừng quên sự việc lần trước, xém chút là mất cái mạng nhỏ. Yên lặng một chút đi!

- Chán quá, ta không thích công việc này một chút nào. Đã từng một thời tung hoành, giờ đây lại săn bắt chuột nhỏ. Cái cảm giác này, có chút...- Thanh Đạt thở từng hơi dài.

- Được rồi, nếu như ngươi muốn. Đêm nay chúng ta lại một lần nữa hành động!

- Thật sao? Ngươi không phải đang đùa ta đấy chứ?

- Tất nhiên là thật, đã đến lúc làm một vố lớn trước khi kết thúc cuộc thi này rồi!( Phải kiếm một vố lớn, lấy đó làm năng lượng cho DG mới được!) Triệu Hoài nở ra nụ cười thiếu dần đi sự chuẩn mực của xã hội.

Đêm tối dần buông xuống, mọi người sau khi hay tin ác tặc không còn hành động. Cũng mạnh dạn hơn trong việc săn bắt ban đêm. Dù sao cũng là cơ hội hiếm có, đều phải chạy đua với thời gian.

Năm người một nhóm đang ẩn nấp, nhìn về con mồi phía trước của mình. Lại không biết rằng, đang có bốn con mắt nhìn chằm chằm vào họ ở phía sau.

Ba nam hai nữ một tổ hợp được thành lập, một vòng tròn bao lấy con mồi. Yêu thú được nhắm đến là Trâu Đỏ Sừng Đen, loại yêu thú ăn cỏ. Trâu đúng như tên, thân hình to lớn, cân nặng phải đến 200 kg. Loài này sức lực cực mạnh, lớp da lại dày, khó mà xuyên thủng. Công hay thủ, đều rất là mạnh.


Người chỉ huy ra hiệu, bọn họ lập tức tấn công. Một mũi tên được b ắn ra, thu hút sự chú ý của nó. Một người to con nhân cơ hội đó, một chùy tấn công vào đầu nó. Đáng tiếc động tác có chút chậm chạp, lại để nó tránh được.

Chưa kịp hồi thần, một người con gái tốc độ cực nhanh, tay cầm dao găm, một đường tấn công. Tốc độ tuy nhanh, nhưng sức lực quá yếu, chỉ để lại một vết xước nhỏ trên thân trâu.

Trâu Đỏ Sừng Đen rống lên một tiếng lớn, nó giờ đây đã điên tiết lên. Hướng về người nữ trước mắt mà tấn công. Nữ cung thủ thấy vậy, liền bắn liên tiếp mấy mũi tên tiếp ứng. Đa phần là trượt, có một mũi tên trúng, nhưng da trâu quá dày, cũng không thắm vào đâu, tên cứ thế mà rơi xuống.

Người cầm chùy đứng trước, chặn lại đòn húc của yêu thú. Hắn không ngừng bị đẩy lùi lại phía sau, lớp đất dưới đất chốc đi không ít. Người nữ cầm dao găm, phía sau chống đỡ, kết quả là cùng bị đẩy lùi.

Trước tình hình này, một người nam khác cầm rìu chém mạnh vào phần bụng của nó, khiến nó càng điên tiết hơn. Trâu Đỏ Sừng Đen hất văng người kia lên cao, liền quay sang nhìn hắn. Mũi trâu không ngừng hít thở lấy hơi, miệng còn thở ra cả khói.

Tên đó thấy tình hình không ổn, liền mặc kệ tất cả, quay người bỏ chạy. Trâu Đỏ phía sau, húc mạnh vào người của hắn, văng xa cả mấy mét.

- Con yêu thú này, ngươi muốn hại đồng học của ta!- người chỉ huy hét lớn.

Sau đó một kiếm xông tới, chém mạnh vào người nó. Trâu liền lấy cặp sừng của mình chặn đứng lại, kiếm sừng va nhau, thế là kiếm gãy làm đôi. Hắn ngỡ ngàng trước tình huống này, sau đó thì không cần phải nói, trực tiếp bị Trâu Đỏ húc bay.

Trâu Đỏ Sừng Đen hít một hơi thật mạnh, lấy đà mấy cái. Hướng tới người con gái cầm dao găm mà chạy tới. Cô ta lúc này, triệt để rơi vào hoảng sợ, đôi chân không ngừng run rẩy.

Một làn khói xuất hiện bao trùm lấy tất cả, giữa không gian sinh động đấy. Một thân ảnh xuất hiện, đứng chắn trước mặt cô. Tấm lưng rộng lớn, bờ vai vững trải. Lúc này, cô yên tâm hơn bao giờ hết. Ôm chằm lấy hắn từ phía sau, một âm thanh nhẹ nhàng cất lên:

- Cái con nhỏ này, còn không tránh ra, muốn ôm nhau chết trùm hả gì?- Triệu Hoài bên này, dùng tay đỡ lấy cặp sừng, cực nhọc đọ sức với Trâu Đỏ.


- Nguyện làm uyên ương, không làm thần tiên. Có thể cùng chàng sống
chết có nhau, ta nguyện ý!- Nói rồi, cô ôm chằm lấy hắn từ phía sau.

- Cô thì nguyện ý còn ta thì không!- Triệu Hoài thét lớn- Coi ngôn tình cho cố dô, rồi giờ nhiễm hả gì? Ngươi còn đứng đó làm gì, mau kéo cô ta ra!

Thanh Đạt lập tức xuất hiện. ' Ta thấy hai người rất hợp, có thể thử giao lưu tiếp xúc với nhau!' Hắn nói thêm mấy câu.

- Ngươi còn ở đó mà đùa, cô ta ôm ta chặt thế này. Ta không dùng sức được, cô ta đây là muốn đồng quy vu tận với ta mà!

- Không phải ta tấn công con yêu thú này, sẽ đơn giản hơn sao?- Thanh Đạt thắc mắc.

- Ta muốn thử sức với nó một chút, xem có thể ép bản thân tấn cấp hay không? Ngươi còn ở đó nói nhiều, đem cô ta kéo ra đi!

- Được rồi làm đây, đừng nói nữa!- Thanh Đạt dùng sức kéo cô gái ra.

- Không! Ta không muốn chia lìa với chàng, ta nguyện ý một đời một kiếp này, cùng chàng keo sơn dính chặt, mãi mãi không chia lìa!- Cô ta hét lớn.

- Ngươi rốt cuộc đã làm ra chuyện gì, người ta lại muốn ôm ngươi cùng chết thế này!- Thanh Đạt nói ra lời này, miệng cười không thôi.

- Có trời... Có đất mà biết, nhanh kéo... Cô ta ra đi, hự hự!- Triệu Hoài thất thanh mà nói.

- Xem ra, ta phải dùng đến tuyệt chiêu rồi. Xem đây, niềm vui ngàn năm!- Thanh Đạt hét lớn.


Cái gọi là niềm vui ngàn năm này, chính là cù lét. Thanh Đạt phía sau điên cuồng cù lét cô ta, tiếng cười vang lên khắp nơi. Sắp thấy đôi tay chuẩn bị buông, hắn mỉm cười đắc ý.

Nào ngờ, cô ta trực tiếp đá ngược về sau, trúng vào ngã ba của Thanh Đạt. Hắn đau đớn không nói nên lời, trực tiếp gục ngã xuống đất. Giẫy giụa dưới mặt đất như con cá mắc cạn, nỗi đau đó, không phải ai cũng hiểu thấu.

- Ai muốn chia cắt ta với chàng, đều sẽ nhận lấy hậu quả!- cô ta hùng hồn mà nói lớn.

- Wow, không ngờ một thời tung hoành, cuối đời lại làm thái giám, là ta có lỗi với ngươi, yên nghỉ nhé bạn thân!- Triệu Hoài xót thương cho nỗi đau của người bạn.

- Ta còn chưa chết đâu!- Thanh Đạt đứng dậy, miệng sùi bọt trắng. Hắn đưa tay chùi lấy, lại liếc mắt nhìn xuống, miệng cười méo mó- Đây là cô ép ta, vô địch siêu cấp niềm vui ngàn năm!- Hắn ta hét lớn.

Lúc này, Triệu Hoài đã đến giới hạn của bản thân, hắn đã sức cùng lực kiệt. Liền bị Trâu Đỏ Sừng Đen đẩy lùi về phía sau, hất văng cả hai người ra.

Tất nhiên, Thanh Đạt phía sau cùng, vẫn là người chịu thiệt nhất. Cả hai người liền đè nặng lên thân hình của hắn, sát thương của cú văng này. Thanh Đạt một mình lãnh đủ, mắt thấy một ít máu chảy từ trong miệng của hắn.

- Chết... Chết ta rồi!- Thanh Đạt thều thào nói.

Trâu Đỏ lúc này, rống lớn một tiếng, khí thế dâng tràn. Lại lấy đà mấy cái, chuẩn bị tấn công. Trước tình hình ngàn cân treo sợi tóc thế này, Triệu Hoài đành tung ra bí chiêu. Chỉ thấy, hắn ta cầm chặt chân Thanh Đạt, sau đó một màn nước chảy mây trôi, ném mạnh hắn ta chặn đầu Trâu Đỏ.

Một tiếng rầm phát ra, Thanh Đạt rơi ra những giọt nước mắt chất chứa nổi niềm. Hắn bay cao bay vút bay xa về chân trời mới, nơi đó ta tìm lại chính mình.

Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện