Một câu nói cuối cùng của Tô Mặc khiến mọi người cười ầm lên.
Tranh cãi từ trước tới giờ vẫn không phải là sở thích của Long Thần, nếu như hắn chưa trưởng thành, hắn nhất định mắng Tô Mặc tới máu chó đầy đầu, nhưng làm thế cũng chả có tác dụng gì.
Hắn không nói lời nào, mà yên tĩnh đứng nhìn. Phần định lực này cũng đã khiến cho rất nhiều người bội phục. Mọi người đều đang nhìn Long Thần, mong chờ hắn sẽ có biểu hiện kỳ quái nào đấy, nhưng Long Thần lại đang suy nghĩ một vấn đề. Hắn cảm giác Diệp Huyên có chút khác biệt, không nói rõ là cái gì, bởi vì cảm giác thì đó vẫn là Diệp Huyên. Long Thần chỉ có thể dùng Phệ Linh Yêu Đồng thế mà lại nhìn ra một chút manh mối.
Thần võ hồn của đối phương có chút vặn vẹo, mặc dù cảm giác vẫn là Diệp Huyên, nhưng lại có cảm giác đó là người khác. Đây là chuyện gì chứ.
Cứu viện Diệp Huyên, là mục đích Long Thần tới đây ngày hôm nay.
Cho đến giờ phút này, Long Thần mới ngẩng đầu lên, dưới sự chèn ép của vô số người, hắn không sợ hãi mà ngẩng đầu, trong tay thoáng qua một long ảnh, Xích Huyết Thiên Hoang kia lập tức xuất hiện trong tay hắn, ánh sáng màu đỏ máu lan tràn lên cánh tay.
Sự xuất hiện của Xích Huyết Thiên Hoang khiến cho chủ điện U Minh sôi trào, mọi người đều chen tới trước chỉ để nhìn thấy nó, trên mặt là vẻ thèm muốn. Trong chớp mắt, những âm thanh hỗn loạn, tiếng bàn luận sôi nổi gần như muốn nổ tung chủ điện U Minh.
"Hắn muốn làm gì thế, đối chiến với Thần Vũ cảnh tầng năm Tô Mặc sao."
"Làm sao có thể, giữa Thần Vũ cảnh tầng một và Thần Vũ cảnh tầng năm là khoảng cách giữa trời và đất. Thần Vũ cảnh tầng năm tùy tiện phẩy tay có thể đánh chết hơn mười ngàn Thần Vũ cảnh tầng một. Hắn chỉ cầm Xích Huyết Thiên Hoang mà đã dám động thủ với Tô Mặc sao."
Nói thật, trong suy nghĩ của mọi người, nếu Tô Mặc mà thua trong tay Long Thần, vậy thì sẽ là chuyện nực cười nhất trong vòng một ngàn năm qua. Cho dù là tận mắt nhìn thấy cũng không có ai tin tưởng chuyện lúc này. Bọn họ sẽ chỉ nghĩ rằng tu vi Long Thần không chỉ là Thần Vũ cảnh tầng một.
Trên cái thế giới này, còn có không ít thủ đoạn che giấu đó.
Xích Huyết Thiên Hoang chính là nói cho Tô Mặc biết thái độ của Long Thần. Sau khi cầm Xích Huyết Thiên Hoang ra, Long Thần không nói hai lời, tia sáng lạnh chợt lóe trong mắt, Xích Huyết Thiên Hoang được hắn giơ lên thật cao, Long Thần lạnh lùng nhìn Tô Mặc, khóe miệng nở một như cười lạnh như băng.
"Nhanh tránh ra."
Chỉ một câu đơn giản, lại có uy nghiêm không thể chống cự. Nhìn thiếu niên đã bao phủ trong huyết sắc kinh khủng kia, trong lòng Tô Mặc có chút sợ hãi. Chỉ là hắn nhớ tới Long Thần đã là ba ba trong hũ, hơn nữa bản thân đã tới Thần Vũ cảnh tầng năm, Tô Mặc lại có tự tin vô tận, cười nói: "Đừng có nói đùa, hôm nay ngươi không thể nào chạy trốn được. Một ngày nào đó ngươi sẽ hối hận vì đã tới nơi này."
"Vậy sao, thế thì ta đưa ngươi một phần lễ vật trước đi."
Long Thần nói xong, Xích Huyết Thiên Hoang đâm vào mặt đất.
Oanh!!!
Trận pháp màu đỏ máu từ mũi kiếm của hắn bắt đầu chậm rãi lan tràn ra, trong nháy mắt bao phủ hơn nửa cái chủ điện U Minh, phần lớn người ở đây đều bị kiếm trận sắc bén dưới chân dọa sợ. Lúc này, ánh sáng màu đỏ đã quấn vòng quanh chân mọi người, đó là phù văn hình kiếm của Thí Thần Kiếm Trận.
Những người bị quấn lên kia phần lớn là người U Minh quân, nếu không cũng là những nhân vật nòng cốt của phủ chủ U Minh phủ.
"Nhanh tránh ra." Thần nguyên màu đỏ máu từ trong tay Long Thần bắt đầu quấn lên Xích Huyết Thiên Hoang, cuồn cuộn không ngừng. Một cỗ sát khí khiến người khác kinh tâm động phách, từ trong thân thể Long Thần bộc phát ra, làm cho cả chủ điện U Minh lâm vào một loại không khí kinh khủng.
Tất cả mọi người đều sợ ngây người.
"Không thể nào nha, Thần Vũ cảnh tầng một làm sao có thể làm tới trình độ này chứ."
"Đây là Thí Thần Kiếm Trận, mọi người chạy nhanh đi."
"Cái gì, Thí Thần Kiếm Trận."
Mọi người nhanh chóng bị dọa sợ, vội vàng muốn bay rời khỏi đây. Nhưng tốc độ của bọn họ có nhanh thế nào cũng kém tốc độ của Long Thần.
Sắc mặt Tô Mặc trở nên âm tình bất định, Long Thần đây là muốn dùng tính mạng nhiều người uy hiếp mình, hiện giờ Sở Thiên Ca giao chuyện này cho hắn làm, nếu hắn làm cho chủ điện U Minh lưu lại toàn là máu, thì cho dù bắt được Long Thần, thì cũng có chút khó coi. Đến lúc đó, nếu Sở Thiên Ca mất hứng...
Nghĩ tới đây, sắc mặt Tô Mặc tối sầm, Long Thần luôn có biện pháp chọc hắn tức gần chết.
"Tự tìm đường chết." Tô Mặc không hề tránh đi, mà trực tiếp chộp một chưởng về phía Long Thần. Tu vi của hắn bây giờ đã là Thần Vũ cảnh tầng năm, tốc độ nhanh hơn không ít, đã cùng một cấp bậc với Diệp Huyên. Tô Mặc tăng tu vi quả thật đã cho Long Thần một áp lực lớn hơn.
"Đáng tiếc, ngươi quá chậm."
Sâu trong ánh mắt Long Thần vẫn là tỉnh táo và nhiệt huyết, thấy Tô Mặc đánh tới, hắn gầm thét một tiếng, Xích Huyết Thiên Hoang trong tay lắc một cái, trong nháy mắt vô số kiếm khí từ trong Thí Thần Kiếm Trận phóng lên cao. Đối với mọi người mà nói, đây là tai họa, những kiếm khí màu đỏ máu nhỏ yếu kia trực tiếp xuyên qua ngực một số người, cho dù thực lực cường đại, tốc độ nhanh, có thể thoát xa hơn một chút, nhưng dưới sự bao vây của vô số kiếm khí, thì cũng không có mấy người thoát được. Ai nấy đều chống chất vết hương, thậm chí có người cụt tay gãy chân thành một đống lớn.
Trong thời gian ngắn ngủi Long Thần thi triển chiêu thức, chủ điện U Minh biến thành địa ngục nhân gian, kiếm khí màu đỏ máu bay khắp nơi, vô số tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên, trên mặt mọi người đều mang theo vẻ hoảng sợ.
Thí Thần Kiếm Trận này quả thực quá mức kinh khủng, nếu Long Thần có thần nguyên của Thần Vũ cảnh tầng sáu, có thể phát huy ra toàn bộ uy lực của Thí Thần Kiếm Trận, thì tình huống không chỉ đơn giản như bây giờ.
Tô Mặc thật sự không ngờ
Long Thần nói làm là làm. Lần này hắn mời tới chủ điện U Minh khoảng hai ba chục ngàn người, người trực tiếp tử vong có hơn năm ngàn, những người còn lại đều bị thương, nhẹ nhất là từ Thần Vũ cảnh tầng bốn trở lên, cho dù là Thần Vũ cảnh tầng ba, cụt tay gãy chân cũng là chuyện vô cùng bình thường.
Miêu tả tình cảnh bây giờ giống địa ngục một chút cũng không nói quá.
Sau khi Long Thần giết chết phần lớn người thì tốc độ biến đổi, trong khoảnh khắc biến mất trước mắt Tô Mặc.
Tình cảnh này khiến Tô Mặc run lên, hợp lại với tiếng kêu thảm thiết của hơn mười ngàn người kia, vô cùng đồ sộ, làm cho Tô Mặc rùng mình.
"Tiểu tử này, thật sự là căm hận hơn ta tưởng nhiều, ta dùng Diệp Huyên để uy hiếp hắn, cũng đã ép điên hắn rồi. Tiểu tử này điên cuồng rồi, làm việc thực sự kinh khủng, phải nhanh chóng giết chết hắn mới được."
Thấy thảm trạng trước mắt, Tô Mặc hối hận lúc trước không động thủ với Long Thần luôn.
Ở trên đài cao, phủ chủ U Minh phủ và Minh Đế đứng chung một chỗ, trong Thí Thần Kiếm Trận của Long Thần, người chết phần lớn là U Minh quân, còn có người của phủ chủ, khiến hai người đều vô cùng tức giận. Minh Đế đang muốn động thủ, thì phủ chủ U Minh phủ ngăn hắn lại, nói: "Chủ tử đã giao việc này cho Tô Mặc, chúng ta cứ đứng nhìn đi."
Cao Nham suy nghĩ một chút thì thận trọng gật đầu. Dương Du Phàm nói không sai, Sở Thiên Ca chắc chắn không thích người khác không nghe mệnh lệnh của hắn, mọi chuyện đều đã nằm trong lòng bàn tay hắn, hắn nói cái gì thì là cái đó. Đây mới thực sự là đại nhân vật, còn tính mạng của những thuộc hạ kia, Sở Thiên Ca vốn dĩ không quan tâm.
Lúc này Sở Thiên Ca đã khép sách lại, vô cùng hứng thú nhìn Long Thần, gật đầu không ngừng, cười nói: "Thiếu niên này, tâm tính không tệ, quyết đoán sát phạt, một chiêu đã đánh tan trận thế của Tô Mặc, mạnh hơn Tô Mặc rồi."
Hắn muốn lấy được đồ của Long Thần, nhưng hắn lại không chút vội vàng, Long Thần ở trong tầm mắt của hắn thì không thể nào chạy trốn được, cứ từ từ như đùa khỉ thì mới có hứng thú.
"Ồ, hóa ra mục đích là Diệp Huyên..."
Sau khi đánh chết phần lớn người, lại lóe lên tránh khỏi công kích của Tô Mặc, toàn thân Long Thần biến thành tia chớp màu vàng, trực tiếp vọt tới phía Diệp Huyên.
"Hắn muốn cứu Diệp Huyên."
Mọi người kinh tâm động phách nhìn. Nghe thấy vậy, Tô Mặc bỗng nhiên cười, hắn quay đầu lại nhìn, khi thấy Long Thần đã đến trước mặt Diệp Huyên, thì hắn lại không có bất cứ động tĩnh gì.
"Vậy thì..."
Vào lúc này, khiến cho tất cả mọi người khiếp sợ là, Long Thần lại không cứu Diệp Huyên về mà bổ một kiếm về phía Diệp Huyên. Một luồng kiếm quang đỏ như máu trong nháy mắt lướt qua đầu Diệp Huyên, ngay ngắn chém khăn tân nương trên đầu Diệp Huyên thành hai mảnh.
"Ngươi thật thông minh, ngay cả bí kỹ nguy trang của Tô Tiểu Điệp ta mà ngươi cũng có thể nhìn ra." Sau khi khăn tân nương bị chém, thì người xuất hiện lại là một thiếu nữ có dáng vẻ đáng yêu, bộ ngực đầy đặn, dáng người thướt tha, đường cong kinh người, hoàn toàn khác hẳn Diệp Huyên.
Người bái đường với Tô Mặc, hoàn toàn không phải Diệp Huyên.
Long Thần không biết đây là bí kỹ gì, nhưng có thể lừa gạt cả hắn thì chắc chắn vô cùng bất phàm. Long Thần là sau khi tới rất gần mới phát hiện có điểm không đúng, bởi vì đứng lâu trước mặt Long Thần thì vẫn lộ ra sơ hở.
"Trúng kế sao, Diệp Huyên vẫn còn ở trong U Minh trấn ngục tháp, bọn họ không có mang người ra ngoài..." Mặc dù khác xa so với kế hoạch khiến trong lòng Long Thần bị chấn động, nhưng đây là thời điểm cần phải tỉnh táo nhất, hắn bắt ép bản thân phải thanh tỉnh.
Lúc này, Tô Tiểu Điệp kia không nói hai lời, một trường tiên bằng lông chim màu đỏ quất tới phía Long Thần. Thực lực cô gái này bày ra vượt xa Long Thần, ít nhất phải là võ giả Thần Vũ cảnh tầng sáu, trường tiên trong tay nàng không chút do dự, quất lên người Long Thần.
Ba!!!
Long Thần bị quất bay ra ngoài.
"Tô Mặc, cái tên mất mặt nhà ngươi, vậy mà cũng coi là võ giả thuộc một mạch Phượng Hoàng chúng ta. Lăn qua kia bắt hắn đi." Tô Tiểu Điệp chống eo nói. Chỉ là một tên Thần Vũ cảnh tầng một, bị nàng quất một cái cho dù Thần Vũ cảnh tầng ba cũng bị quất chết, cho dù Long Thần kia chưa bị giết chết, nhưng nàng chắc chắn, hắn cũng không bò dậy nổi.
Biến cố này cũng ngoài dự liệu của rất nhiều người.
Chiêu đầu tiên của Long Thần đã tạo ra uy phủ đầu cho vô số tiền bối ở đây, trực tiếp đánh chết vô số người. Chiêu thứ hai lại bị Tô Tiểu Điệp quất trúng, bị ám hại ngược. Xem ra gừng càng già càng cay.
Long Thần ngã trên đất, mặt đất lúc này đã tràn đầy máu tươi, những người bên cạnh hoảng sợ tản ra. Trong lòng bọn họ, Long Thần đã giống như một ác ma vậy.