“Nếu đã như vậy thì đừng trách ta ra sát chiêu!” Sở Thiên Ca hừ lạnh một tiếng, hắn không muốn dùng đến chiêu này, nhưng là do Long Thần ép hắn, đây là con át chủ bài của hắn, chỉ khi quyết chiến với cao thủ trên Thiên Tử bảng, hắn mới thi triển mà thôi.
“Hạo Thiên Thượng Đế!”
Nhanh chóng lui lại, Sở Thiên Ca duỗi một tay ra, Hạo Thiên Kiếm chỉ thẳng lên trời, phù văn màu vàng trong trường kiếm màu trắng kia lóe ra ánh sáng rực rỡ, một đường kiếm khí màu vàng xông thẳng lên tận tầng mây. Sở Thiên Ca đứng giữa không trung, tựa như thần tiên hạ phàm.
“Hạo Thiên Thượng Đế, Kiếm Thần Phù Thể!”
Giọng nói sang sảng, giống như là chú ngữ phát ra từ trong miệng Sở Thiên Ca, một đường kiếm quang chói mắt đánh nát Thái Bạch Kiếm Ngục, xông thẳng lên trời, Thái Bạch Kiếm Ngục vốn để vây khốn Long Thần, lúc này bị chính sức mạnh của Sở Thiên Ca nghiền nát, thế giới bên ngoài lại hiện ra trước mặt Long Thần.
Xung quanh là vô số núi non cây cỏ tươi tốt.
Trước đó, Thái Bạch Kiếm Ngục là một kiếm khí cầu trôi nổi phía trên sông núi cỏ cây, mà lúc này kiếm khí cầu hoàn toàn vỡ nát. Bên ngoài kiếm khí cầu, những người khác đã chờ đợi từ sớm, trước khi Thái Bạch Kiếm Ngục bị vỡ nát, bọn họ còn đang nói chuyện với nhau.
Đám người này, đương nhiên là các cường giả đã trên Thần Vũ cảnh tầng bốn của U Minh phủ, Tô Tiểu Điệp cũng ở trong số đó, Tô Tiểu Điệp mặc dù tức giận Sở Thiên Ca, nhưng thời khắc mấu chốt nàng cũng không dám náo loạn. Nàng biết rõ Sở Thiên Ca thi triển Thái Bạch Kiếm Ngục là muốn vây khốn Long Thần, có điều tại sao đã lâu như vậy rồi mà Long Thần còn chưa đi ra.
Thông qua thần thức, bọn họ chỉ cảm nhận được sự tồn tại của Sở Thiên Ca.
“Tiểu Điệp cô nương, trong đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao lại như vậy? Thiếu chủ hắn muốn giải quyết Long Thần, cũng là chuyện trong nháy mắt, hơn nữa bên trong giống như đã xảy ra đánh nhau rất kịch liệt.” Vẻ mặt phủ chủ U Minh Phủ - Dương Du Phàm tràn đầy nghi hoặc.
Khả năng cách âm của Thái Bạch Kiếm Ngục rất mạnh, bọn họ không thể thăm dò.
“Ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai?” Tâm trạng Tô Tiểu Điệp đang không thoải mái, trừng mắt lườm hắn, căng thẳng nhìn Thái Bạch Kiếm Ngục.
“Dường như sư huynh đến cả Kiếm Thể Bất Diệt đều đã thi triển, là có chuyện gì vậy? Hắn đang chiến đấu với ai, tại sao ngay cả thần thức của ta đều không cảm nhận được sự tồn tại của người đó?”
Tô Tiểu Điệp tuyệt đối sẽ không ngờ rằng, người này chính là Long Thần.
Trong quá trình chờ đợi sốt ruột, một khắc cuối cùng, Thái Bạch Kiếm Ngục đột nhiên vỡ nát, Tô Tiểu Điệp mừng rỡ, giây tiếp theo liền kinh ngạc đến cực điểm.
“Sư huynh vậy mà thi triển... Kỹ năng cuối cùng của Hạo Thiên kiếm, Hạo Thiên Kiếm Thần Phụ Thể... Trời ạ...” Tô Tiểu Điệp phát hiện mình giống như đang nằm mơ, khi Thái Bạch Kiếm Ngục vỡ nát, tất cả mọi người hồi hộp nhìn qua, sau đó bọn họ nhìn thấy Sở Thiên Ca thi triển một chiêu vô cùng khủng bố, mà trước mắt hắn không xa, một nam tử hoàn toàn được bao phủ trong huyết quang, toàn thân đều là sát khí, tản ra hơi thở không thua kém gì Sở Thiên Ca.
Hiển nhiên chính là hắn, đối kháng với Sở Thiên Ca lâu như vậy.
“Đây là ai?” Đây là nghi vấn trong lòng mọi người.
“Hơi thở này, binh khí này, lẽ nào chính là Sát Thần – Diệp Vô Thương sống lại sao...” Dương Du Phàm không thể không suy đoán như vậy, nhưng hắn biết điều này tuyệt đối không thể xảy ra, Xích Huyết Thiên Hoang quen thuộc kia khiến hắn xác nhận được thân phận của người này.
“Đây là Long Thần!”
Không biết là ai thất thanh kêu lên.
Bóng dáng một thiếu niên quật cường xuất hiện trong đầu mọi người, so sánh với người đứng trước mắt này, Long Thần kia thực sự là kém quá xa.
“Không thể nào!” Trong nháy mắt, gần như tất cả mọi người đều lắc đầu, nhưng bọn họ nhanh chóng nhìn rõ, người đó chính là Long Thần, một Long Thần như vậy, giống như Sát Thần, không hề nhỏ yếu hơn Sở Thiên Ca bên cạnh, tất cả mọi người quay mặt nhìn nhau, không tin vào mắt mình.
“Đây cũng...quá khó tin đi...”
Nói rằng bộ dạng hiện giờ của Long Thần là Sát Thần cũng không hề quá đáng chút nào.
“Long Thần này sao có thể mạnh đến mức này, nhất định là dùng thủ đoạn nào đó trả giá bằng sinh mạng để kích phát sức chiến đấu, cho dù có thể giằng co với sư huynh trong một thời gian ngắn, sau đó cho dù sư huynh không dùng Hạo Thiên Kiếm Thần Phụ Thể, e rằng chính hắn cũng do năng lượng hao hết mà chết.”
Tô Tiểu Điệp đắc ý nói.
Cho dù Long Thần có giãy dụa thế nào, sư huynh của mình vẫn là mạnh nhất.
Long Thần không biết rằng có người đang nhìn hắn, thứ duy nhất có trong đầu hắn lúc này, là khát vọng cầu sinh, hắn nhận định chắc chắn rằng, chỉ có giải quyết kẻ trước mặt này, hắn mới có thể sống sót, mới có thể cùng người mình yêu ở bên nhau, đây là cửa ải gian nan nhất của hắn, cũng là cửa ải cuối cùng mà hắn nhất định phải vượt qua trong chặng đường dài hắn từng đi.
“Sở Thiên Ca, Sở Thiên Ca!”
Ngọn lửa hừng hực bùng cháy trong lòng hắn, Xích Huyết Thiên Hoang trong tay hắn chuyển động điên cuồng, nó cũng cảm nhận được khát vọng cầu sinh điên cuồng của Long Thần, sức mạnh cuồn cuộn từ Xích Huyết Thiên Hoang tràn vào trong cơ thể Long Thần, bổ sung cho hắn một chút sức mạnh cuối cùng.
“Không thể thua...Chết cũng không thể thua...”
Hiện nay, Sở Thiên Ca đang dùng một loại sức mạnh không thể chống lại, đây đã là đường cùng rồi, nhưng Long Thần không thể bỏ cuộc, vừa bỏ cuộc chính là thua, kiếm củi ba năm thiêu một giờ, hắn sẽ xong đời, mất hết tất cả.
Bên trong Thái Hư Cảnh, những người khác đều lo lắng vô cùng.
Nhưng trong nội tâm Long Thần bỗng nhiên rất yên tĩnh, hắn bỗng nhiên cảm thấy toàn bộ thế giới đều im ắng, rung động từ trong tâm hồn đang dẫn dắt hắn, phía chân trời xa xôi – nơi mà mặt trời hạ xuống, ánh tà dương chiếu trên mặt đất, tạo thành một tầng ánh sáng màu cam, đôi mắt đỏ rực của Long Thần dưới ánh tà dương sáng lấp lánh, tràn ngập một loại thần thái không diễn tả.
Một cảm giác khó thở ập đến trong lòng, một kẻ trước giờ chưa từng khóc như hắn, lúc này nước mắt đã đong đầy, không kiềm chế được, đang ác chiến nhưng đồng thời trong nội tâm có một cảm giác chua xót.
Phía trước, Hạo Thiên kiếm đã nhận được sức mạnh từ trên không truyền đến, ầm ầm tràn vào trong cơ thể Sở Thiên
Ca, Sở Thiên Ca lúc này, kiếm khí toàn thân lộ ra, giống như là thần linh, có được sức mạnh chi phối tính mạng người khác.
Mà Long Thần lại hoàn toàn đang lơ đễnh, rất có thể trong một giây tiếp theo, hắn sẽ bị Hạo Thiên Kiếm đánh thành bột phấn.
Long Thần phát hiện tim mình đang nhảy lên thình thịch, còn mãnh liệt hơn so với trước đây, ở phương hướng đó dưới ánh tà dương, nhất định có thứ gì đó thu hút mình, chính là thứ mà mình ngày nhớ đêm mong.
Long Thần mang theo nước mắt màu đỏ, nhìn về hướng đó.
Tịch dương buông xuống, một điểm sáng trắng như tuyết xuất hiện trong tầm mắt Long Thần.
Trong đầu hắn trống rỗng, toàn thân giống như bị điện giật, hắn biết đây không còn là ảo giác, mà là người tồn tại chân thực.
“Tiểu Hi a...” Máu và nước mắt hòa cùng nhau, rơi xuống, Long Thần nhắm mắt lại, hắn hít sâu một hơi, có thể nhìn thấy nàng vào cửa ải cuối cùng này, hắn đã mãn nguyện lắm rồi. Hắn nhìn thấy hy vọng, nhưng Sở Thiên Ca trước mặt này lại mang đến cho hắn tuyệt vọng.
Khi đôi mắt màu đỏ mở ra lần nữa, đã mang theo sát khí ngập trời!
Phía chân trời, nữ tử kia đang dốc sức chạy tới, khuôn mặt tràn ngập nước mắt, nhưng nàng vẫn không đến kịp, Long Thần nhất định phải dựa vào chính mình, cuối cùng mới có thể ôm nàng!
Nhất định phải dựa vào chính mình!
Tròng mắt màu đỏ mang theo nước mắt, điều này đồng nghĩa với thân thể Long Thần đã đến bên bờ chuẩn bị sụp đổ rồi, nhưng Long Thần lúc này càng thêm khủng bố so với trước đó, ngay cả Tô Tiểu Điệp đều vô thức lui về phía sau một bước, tuy rằng Long Thần không mạnh, nhưng lại cho nàng một cảm giác trí mạng.
Người phía chân trời, tâm trạng nhất định đau lòng hơn so với Long Thần, bởi vì nàng dường như đã đến muộn một chút.
Nhưng, Long Thần lại nở nụ cười.
“Để nàng nhìn thấy một mặt này của ta, cũng coi như cho nàng một bất ngờ, Tiểu Hi, nàng sẽ nhìn thấy người đàn ông của nàng, hắn mãi mãi không bao giờ thất bại, không bao giờ!”
Ầm!
Trước khi Sở Thiên Ca sử dụng Hạo Thiên Kiếm Thần Phụ Thể, thân thể Long Thần lại bạo động lần nữa, ngọn lửa đỏ rực lần nữa cháy hừng hực trên người Long Thần, một luồng sức mạnh khủng bố lần nữa tăng lên trong cơ thể Long Thần.
Huyết Tế, lại tăng thêm một tầng!
Vốn dĩ là Huyết Tế tầng hai, được Long Thần tăng lên đến Huyết Tế tầng ba! Đây là một lần mà Long Thần điên cuồng nhất, bởi vì hắn biết nếu như không làm như vậy, khi Linh Hi đến nơi, hắn chỉ còn lại một bộ thi thể mà thôi!
“Đến đây!”
Long Thần yên lặng nhắm mắt, trong lòng hắn đột nhiên xuất hiện một chút yên bình.
“Lấy ta làm kiếm, đổi lấy ta cả đời truy đuổi!”
Sức mạnh huyết tế bùng cháy hừng hực, sức mạnh của Long Thần lần nữa tăng lên, đạt đến Thần Vũ cảnh tầng tám, nhưng sức mạnh thực tế đã đến một mức độ cực kỳ khủng bố, khiến cho thân thể Long Thần bắt đầu xảy ra vỡ nát, sức mạnh mang tính hủy diệt kia đang thức tỉnh trong cơ thể Long Thần, toàn thân lân giáp bắt đầu tróc ra, biến thành một người toàn thân máu chảy đầm đìa, thậm chí làn da cũng bắt đầu nứt ra, máu tươi tràn lên, máu me đầm đìa.
Ngoái đầu nhìn lại, bóng dáng trắng như tuyết kia đã gần trong gang tấc, Long Thần có thể nhìn thấy nàng nước mắt đầm đìa, nhìn thấy ngọn lửa giận dữ trong lòng nàng, Linh Hi là một người thiện lương, cả đời của nàng chỉ giận dữ vì một người, đó chính là Long Thần!
“Bảo bối của ta...” Long Thần nở nụ cười, trên khuôn mặt đã bắt đầu bị sức mạnh phá hủy vỡ nát, nụ cười đó có vẻ vô cùng dữ tợn, nhưng Linh Hi tuyệt đối sẽ không cho rằng như vậy.
Lúc này, Sở Thiên Ca khẽ động, bay đến trước mặt Long Thần, hắn giống như thần linh, tươi cười càn rỡ, Sở Thiên Ca chém một kiếm về phía Long Thần.
Uy lực của Hạo Thiên Kiếm, ít nhất đã tăng lên gấp mười lần.
“Đây mới là sức mạnh mạnh nhất của Sở Thiên Ca ta!” Mắt thấy một kiếm sắp sửa chém nát Long Thần, Sở Thiên Ca tươi cười.
“Hự!”
Giây tiếp theo, truyền đến tiếng kêu gào đau đớn của hắn, trước ánh mắt thẫn thờ của mọi người, Long Thần toàn thân máu tươi đầm đìa đứng trước mặt hắn, Xích Huyết Thiên Hoang trong tay vừa vung lên, một tiếng “Keng” đinh tai nhức óc vang lên, trực tiếp chặt đứt Hạo Thiên Kiếm, đồng thời Xích Huyết Thiên Hoang, bắt đầu từ đầu Sở Thiên Ca xuống dưới, phân hắn thành hai nửa.
“Sức mạnh mạnh nhất của ngươi, chỉ đủ gãi ngứa cho ta thôi.” Xích Huyết Thiên Hoang điên cuồng đâm xuống, trong nháy mắt đã đánh ra mấy vạn kiếm, đâm cho đầu của Sở Thiên Ca cùng Thần Vũ hồn của hắn tan thành mây khói.
Cảnh tượng này, khiến cho đám người Tô Tiểu Điệp ngã ngồi trên đất.
Nắm lấy một đoạn cánh tay gãy cuối cùng của Sở Thiên Ca, Long Thần ném nó lên trên người Tô Tiểu Điệp, sau đó nhìn về phía tây, nữ tử mà hắn ngày nhớ đêm mong đang đứng trước mặt hắn trăm mét.
Nhìn nhau không nói câu gì, chỉ có nước mắt thành hàng.