Một chiêu này của Long Thần mạnh hơn Kiếm Bạo trước đó đâu chỉ gấp mười
lần, một chiêu này thi triển ra, những người vây xem ở đó, còn có Lý
Thanh Nguyệt, sắc mặt họ đều thay đổi, bọn họ thực sự ý thức được sức
chiến đấu của Long Thần đã tăng lên quá nhiều so với lúc trước.
Trước đó hắn cần mượn sức mạnh của Tần Sư mới có thể phá được vòng sáng màu
vàng này, nhưng hiện giờ hoàn toàn không cần, chỉ bằng một chiêu Kiếm
Bạo, Long Thần đã làm cho vòng sáng màu vàng nổ tung.
Đợi đến khi Lý Thanh Nguyệt kịp phản ứng, thứ mà nàng vất vả bố trí đã vỡ nát, điều này đồng nghĩa nàng cần mất thêm nửa ngày nữa để dựng lại vòng sáng
màu vàng này, nhưng trăng tròn cũng chỉ trong vòng một ngày, chờ đến khi nàng dựng lại lần nữa, chỉ sợ là đã muộn.
Bởi vì lúc trước
khinh thường Long Thần, nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn phá hủy vòng
sáng, lúc này mặc dù Lý Thanh Nguyệt vẫn đang che mặt, nhưng có thể đoán được, biểu cảm trên mặt nàng nhất định sẽ vô cùng đặc sắc.
Ngọn
lửa giận dữ bùng cháy hừng hực trong lòng Lý Thanh Nguyệt, nàng có cảm
giác như muốn phát điên, vào lúc này, chuyện duy nhất mà nàng nghĩ tới
chính là bất chấp tất cả giết chết Long Thần cho hả giận. Nhưng khi nàng nổi giận xuất thủ, Bất Diệt Kiếm Thể kia của Long Thần lần nữa vọt tới
trước mặt nàng, điên cuồng công kích nàng. Võ giả Thần Vũ cảnh tầng sáu
đỉnh phong mà lúc trước Long Thần chỉ có thể ngưỡng mộ, cấp độ như Sở
Thiên Ca, hiện giờ hắn đã có thể dựa vào thực lực của mình tạm thời ngăn nàng lại.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, Long Thần rốt
cục cũng cứu được một ngàn người cuối cùng, nhiệm vụ hôm nay của hắn xem như hoàn thành, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Lúc này Long
Thần rút Bất Diệt Kiếm Thể về, đứng giằng co với Lý Thanh Nguyệt trên
không, hắn có thể cảm nhận được ngọn lửa giận dữ trên người Lý Thanh
Nguyệt lúc này, nhưng hắn không sợ.
Tốc độ của hắn bây giờ đã vượt qua Lý Thanh Nguyệt.
“Kết cục của ngươi chỉ có một chữ, đó chính là chết.” Lý Thanh Nguyệt áp chế phẫn nộ trong lòng, đi từng bước về phía Long Thần, uy áp của Thần Vũ
cảnh tầng sáu đỉnh phong, trấn áp trên người Long Thần, Lý Thanh Nguyệt
vốn cho rằng uy áp của mình có thể dọa Long Thần sợ chết khiếp, nhưng
không hề.
Long Thần không hề bị ảnh hưởng, thậm chí Long Thần lúc này, thân thể cường hãn kia vang lên tiếng xương cốt và gân mạch kêu
lạch cạch, đã tạo thành đả kích nhất định đối với nàng.
“Vậy ư?” Cuối cùng đã hoàn thành nhiệm vụ, trong lòng Long Thần không chút áp
lực, hắn mỉm cười nhìn Lý Thanh Nguyệt, bỗng nhiên nhìn về phía không
trung, lớn tiếng nói: “Lý Thiên Cơ, nếu ngươi còn không xuống, Ma Nguyệt Hộp của ngươi chỉ sợ cũng không cánh mà bay.”
Lý Thiên Cơ chỉ có thể cười khổ.
Nhưng lúc này cũng nên xuất thủ rồi. Sở dĩ nhịn đến bây giờ, Lý Thiên Cơ cũng là vì cẩn thận, chỉ khi nhìn thấy Ma Nguyệt Hộp, hắn mới dám xuất
hiện.
Long Thần hét lên như vậy, Lý Thanh Nguyệt cho dù là ngốc
cũng đã hiểu ra, hơn nữa cái tên Lý Thiên Cơ này, như sấm bên tai a, sắc mặt Lý Thanh Nguyệt lập tức thay đổi, phản ứng đầu tiên của nàng chính
là chạy trốn, nhưng đáng tiếc Lý Thiên Cơ đã sớm nhắm vào nàng, sao có
thể để nàng trốn thoát cơ chứ?
Lý Thanh Nguyệt mới vừa rồi còn uy phong lẫm liệt, giờ đã trở thành chó nhà có tang chạy trối chết. Khi
nàng muốn chạy trốn, ba bóng người từ trên trời giáng xuống, trong đó
một người chắn trước mặt nàng, mà hai người khác chắn phía sau nàng,
phong tỏa đường đi của nàng, dưới tình huống như vậy, Lý Thanh Nguyệt có thể nói là căn bản không có cơ hội chạy trốn.
Nam tử mắt tím kia giống y như trong tưởng tượng của nàng, quả nhiên chính là Lý Thiên Cơ của Thái Âm Ma giới, Lý Thanh Nguyệt vốn dĩ chính là người của Thái Âm
Ma giới, rất quen thuộc với thiếu niên này, biết mình nếu như rơi vào
trong tay hắn sẽ có hậu quả gì.
Thần Vũ cảnh tầng bảy, võ giả
Thiên Địa Pháp Tướng, cho dù là mình dốc sức liều mạng thế nào, đoán
chừng đều không phải đối thủ của hắn, bị đối phương vây lại ở một nơi
nhỏ hẹp như này, Lý Thanh Nguyệt đã từ bỏ việc chạy trốn. Không hổ là
nhân vật đã lăn lộn nhiều năm, nàng bình ổn tinh thần của mình, nói:
“Hóa ra là thiếu gia của Lý gia, không biết thiếu gia đến Hang động
Nguyệt Ma của ta có việc gì, Lý Thanh Nguyệt ta đã sớm rời khỏi Lý gia,
đã không còn là tôi tớ của Lý gia nữa.”
Lý Thiên Cơ cười cười,
nói: “Đừng nhắc đến mấy chuyện không có ý nghĩa này trước mặt ta, lấy Ma Nguyệt Hộp ra đây. Nói chỉ có ngươi mới biết, ngoại trừ huyết mạch của
Lý gia ta, dùng tính mạng của 999 người có thể triệu hoán ra “Tử Sắc Ma
Nguyệt Đồ”, ta đã ở bên cạnh nhìn rất lâu rồi, cho nên đừng nói dối với
ta rằng Ma Nguyệt Hộp không nằm trong tay ngươi.”
Lý Thanh Nguyệt do dự một lúc, nói: “Ta có thể đưa Ma Nguyệt Hộp cho ngươi, nhưng ngươi nhất định phải đồng ý với ta một việc, đó chính là không thể giết ta,
cũng không thể giam cầm ta.”
Tiểu nha hoàn bên cạnh cười lạnh
nói: “Thật sự là nằm mơ, lấy cắp Ma Nguyệt Hộp của Lý gia, nhởn nhơ bên
ngoài lâu như vậy, thiếu chủ đã tự mình tới giết ngươi, còn để ngươi
sống sót rời đi sao?”
“Vậy thì cá chết lưới rách đi.” Lý Thanh Nguyệt lạnh lùng nói, trong giọng nói có một loại ý chí không thể phản kháng.
Lý Thiên Cơ trầm mặt, nhìn chằm chằm Lý Thanh Nguyệt, chợt hắn bất đắc dĩ nói: “Được thôi, ta đồng ý điều kiện của ngươi.”
Lý Thanh Nguyệt vô cùng hài lòng, vừa cười vừa nói: “Đường đường là thiếu
gia của Lý gia, nói lời phải giữ lời a, nếu là ngay cả tiểu nữ tử như ta cũng đều lừa gạt, nói ra cũng quá khó nghe đi? Được, hôm nay Lý Thanh
Nguyệt ta sẽ tin ngươi.”
Nói xong, một chiếc hộp màu tím xuất
hiện trong tay nàng, nàng quan sát Lý Thiên Cơ một lúc, cho đến sau khi
không phát hiện ra sơ hở nào của hắn, mới đưa Ma Nguyệt Hộp cho hắn.
Hiện giờ Lý Thanh Nguyệt hoàn toàn nằm trong sự khống chế của đối
phương, không làm theo lời hắn sẽ không thể tránh khỏi kết cục tử vong.
Lý Thiên Cơ vẻ mặt hưng phấn, nhận lấy Ma Nguyệt Hộp kia, kiểm tra một
lúc, mới cất vào trong nạp giới, sau đó ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm
Lý Thanh Nguyệt.
“Thế
nào? Lẽ nào đường đường là thiếu gia Lý gia, lại muốn đổi ý sao?” Lý Thanh Nguyệt châm chọc cười nói.
“Ai nói ta muốn đổi ý.” Lý Thiên Cơ bỗng nhiên cười, cười ngặt nghẽo, hắn
dùng ánh mắt có chút tiếc hận nhìn Lý Thanh Nguyệt, bỗng nhiên đổi giọng nói: “Thật là bội phục ngươi, không biết đến thanh danh của Lý Thiên Cơ ta sao, ngay cả ta mà cũng tin tưởng, thật sự là quá bội phục.”
Lý Thanh Nguyệt biến sắc, nói: “Ngươi có ý gì?”
“Ngươi sẽ biết nhanh thôi.” Sau khi nói xong, Lý Thiên Cơ trực tiếp động thủ,
thực lực của võ giả Thần Vũ cảnh tầng bảy được triển khai, Long Thần
nhìn hoa cả mắt, trong cuộc chiến kịch liệt đó, một không gian màu tím
hoàn toàn bao vây lại bọn họ, Long Thần căn bản không nhìn thấy bên
trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ có thể nhìn thấy không gian màu
tím kia phát ra từng trận rung động, có thể thấy bên trong đang xảy ra
một cuộc chiến đấu cấp bậc khủng bố.
Loại chiến đấu cấp bậc này, Long Thần còn chưa có tư cách tham gia.
Nhưng có thể xác định, thực lực của Lý Thiên Cơ hẳn là không phải trạng thái
mới vào Thần Vũ cảnh tầng bảy, mà đã là viên mãn. Bằng thực lực Thần Vũ
cảnh tầng bảy viên mãn đối phó với Lý Thanh Nguyệt, đương nhiên dễ dàng
tiêu diệt nàng, đại khái không đến nửa khắc đồng hồ, không gian màu tím
biến mất, Lý Thiên Cơ túm lấy cổ Lý Thanh Nguyệt, lôi nàng theo, đi về
phía Long Thần.
Lý Thiên Cơ lúc này không có gì thay đổi, trên
mặt vẫn là nụ cười tà, mà Lý Thanh Nguyệt trong tay hắn cũng chưa chết,
nhưng sắc mặt trắng bệch, khăn che mặt cũng bị giật ra, là một mỹ nữ
không tệ, lúc này bờ môi phấn nộn đang trào ra máu tươi, ánh mẳt nhìn Lý Thiên Cơ mang theo căm ghét và sợ hãi.
Ở chỗ mi tâm của nàng có
một cây châm màu tím, cây châm này đoán chừng dài 10 cm, hiện giờ chỉ
đâm vào khoảng 1 cm, đuôi của ngân châm còn rung rung ở bên ngoài, trên
chiếc ngân châm, Long Thần cảm nhận được một luồng áp lực.
“Lý
Thiên Cơ, ngươi lại dám làm trái lời hứa của mình, ngươi không được chết tử tế, ngươi không xứng là con cháu Lý gia.” Lý Thanh Nguyệt nhìn thiếu niên mắt tím với ánh mắt thù hận.
“Nói gì vậy, ai nói ta làm
trái lời hứa rồi, ta quả thực đồng ý với ngươi, ta không giết ngươi a.” Lý Thiên Cơ vừa cười vừa nói.
“Vậy ngươi đây là có ý gì, Toái Phách Châm này sao lại đâm vào mi tâm của ta?” Lý Thanh Nguyệt nổi giận nói.
“Ta đương nhiên không giết ngươi, giết ngươi là một người khác.” Nói xong
câu đó, Lý Thiên Cơ đã kéo theo Lý Thanh Nguyệt, đi tới trước mặt Long
Thần, đến lúc này, Lý Thanh Nguyệt cuối cùng đã hiểu là chuyện gì rồi,
hóa ra là trúng kế chơi chữ của Lý Thiên Cơ, sự khủng bố của tử vong
khiến cho nàng trở nên điên cuồng, bỗng nhiên dãy dụa, nhưng nằm trong
tay Lý Thiên Cơ, nàng hoàn toàn không thể gây ra sóng gió gì.
“Các ngươi không phải là cuộc chiến thí luyện sao? Nếu giết chết nàng sẽ có
rất nhiều lợi ích đối với ngươi đi? Ngươi mang ta tới đây, ta sẽ tặng
ngươi một nhân tình đi.” Lý Thiên Cơ cười ha ha nói.
“Chỉ cần đẩy Toái Phách Châm này vào, nàng sẽ chết ngay lập tức, hồn bay phách tán.” Lý Thiên Cơ bổ sung.
Ánh mắt lạnh lùng của Long Thần dời về phía Lý Thanh Nguyệt.
“Tiểu tử, ra tay với một nữ nhân tay trói gà không chặt, ngươi cũng được coi
là nam nhân sao?” Lý Thanh Nguyệt ngoài mạnh trong yếu nói với Long
Thần, thấy biểu cảm của Long Thần không thay đổi, Lý Thanh Nguyệt vội
vàng giả bộ đáng thương, hai mắt đẫm lệ nhìn Long Thần, nhìn thấy mà
thương.
“Ngươi mỗi tháng đều giết chết một ngàn người tay trói
gà không chặt, sao ngươi có thể hạ thủ được?” Long Thần nói xong, dưới
ánh mắt tuyệt vọng của Lý Thanh Nguyệt, tay hắn khẽ đẩy, Toái Phách Châm kia chấn động, liền trực tiếp đâm xuyên qua đầu Lý Thanh Nguyệt, trong
Toái Phách Châm có một loại sức mạnh khủng bố, vậy mà có thể giết chết
võ giả Thần Vũ cảnh tầng sáu trong nháy mắt, Long Thần có chút khiếp sợ.
Thi thể Lý Thanh Nguyệt trong tay Lý Thiên Cơ dần dần mềm xuống, Lý Thiên
Cơ hừ một tiếng, tùy ý ném nàng trên mặt đất, tất cả nhiệm vụ đã hoàn
thành, có thể rời khỏi Hang động Nguyệt Ma quỷ quái này rồi.
Vào lúc này, Phệ Linh Yêu Đồng của Long Thần phát hiện, sau khi đi vòng vo
một ngày, đám người Diệp Tranh cuối cùng tới được phương hướng tế đàn
Nguyệt Ma, bọn họ đã tới chậm, chờ khi bọn họ tới, dưới chân toàn là thi thể của võ giả Hang động Nguyệt Ma. Vừa tới tế đàn, bọn họ liền nhìn
thấy thiếu niên mắt tím giao Động chủ Lý Thanh Nguyệt cho Long Thần, để
Long Thần tự tay giết chết.
Bọn họ đã tới muộn.
Điều này
rất bình thường, không có thủ đoạn Khống Hồn như của Long Thần, cho dù
là bọn họ ra khỏi thông đạo dày đặc kia, nhưng sau khi ra khỏi đó, muốn
tìm được vị trí của tế đàn cũng vô cùng khó khăn, mất một ngày đã xem
như nhanh rồi.