Về phần Vũ Nguyệt hắn còn không dám động tới chỉ là đem nàng bắt đi mà thôi nói rõ hắn đối với Tà Long Điện Chủ vẫn có một tia kiêng kỵ, chị sợ ở trong thời gian ngắn bị điều tra ra.
- Muốn cho ta tức giận chạy tới Thí Luyện Tháp sao, sau đó mặt ngươi đồ xác, cho nên mới dùng cánh tay này của người khác, giả mạo cánh tay của Vũ Nguyệt, nhưng bất kể như thế nào Vũ Nguyệt vẫn ở trong tay của hắn.
Trong ánh mắt của Long Thần có một tia lãnh lẽo léo lên.
Long Thần có thể đi tìm Tà Long Điện Chủ, cùng hắn đi tới Tháp Thí Luyện, nhưng đối phương khẳng định nghĩ tới điểm này, cho nên Vũ Nguyệt khẳng định không ở trong Thí Luyện Tháp.
Cho dù ta cùng Tà Long Điện Chủ có tới, hắn cũng có thể làm như chuyện này hết thảy không liên quan đến hắn.
Đối phương ra một chiêu này thật sự rất cao tay.
Nếu Long Thần cho rằng cánh tay này là của Vũ Nguyệt mà nói, hắn nhất định sẽ một thân một mình chạy tới Thí Luyện Tháp, Thí Luyện Tháp đặc thù dù cho có chết ở đó cũng không ai biết. giống như cái chết của Triệu Tuyết Cơ đến hiện tại mọi người vẫn chưa biết nào chết.
Nói rõ đối phương đã không chờ được lâu nữa rồi.
Mở cửa phòng, Long Thần không nói hai lời liền hướng Thí Luyện Tháp mà đi, nếu đối phương đã muốn hắn đến như vậy, vậy liền thành toàn mong ước của đối phương, trước sau gì cũng phải giải quyết hắn thực hiện lời hứa với Phong Dương Tử, nếu không phải là Long Thần đối phương cũng sẽ không bắt Vũ Nguyệt để uy hiếp hắn, hắn biết Long Thần là người trượng nghĩa thấy chết không cứu mà người này là Vũ Nguyệt người có giao tình với hắn
Từ Giang Tâm Các đến Thí Luyện Thấp, Long Thần không tốn bao nhiêu thời gian, coi như là ban đêm Thí Luyện Tháp vẫn có không ít người. Long Thần tiến vào Thí Luyện Tháp, sau đó đi vào phòng Thí Luyện.
Hắn đạp lên một cục gạch màu đen ghi rõ đối chiến với người, rồi hít thở một hơi thật sâu, hắn biết đối phương cũng đang chờ hắn làm điều này.
Quả nhiên, phòng Thí Luyện bắt đầu có hiện tượng dịch chuyển.
Trước đó, Long Thần giết Triệu Tuyết Cơ chính là trong Tháp Thí Luyện này, không nghĩ tới lần này lại đến với tình huống như vậy, chỉ là đối thủ lần này của hắn thay đổi thành một người khác.
Giải quyết người này ta liền có thể an tâm đi Thái Âm Ma Giới.
Thí Luyện Tháp chấn động, cuối cùng một phòng Thí Luyện khác đụng vào nhau
- Ầm ầm.
Bức tường chính giữa hai gian phòng mở ra, một người trung niên mặc trường bào màu Lam tuấn mỹ, trên khuôn mặt treo nụ cười thản nhiên, xuất hiện ở trước mặt Long Thần, hắn đã chờ Long Thần ở đây lâu rồi.
- Ngươi rốt cuộc đã tới, Long Thần.
Nam tử vừa cười cười nói.
- Đúng a sư tôn ta đã tới.
Long Thần không có chút bất ngờ nào, hết thảy đều trong dự tính của hắn.
Đúng vậy, người đứng trước mặt hắn là Khương Khanh.
- Để ta tới tiễn người một đoạn đường.
Khương Khanh thu lại vẻ cười, nghiêm túc nói.
- Thật sự là cảm ơn ngươi rồi.
Vượt qua dự đoán của Khương Khanh Long Thần vậy mà không có một chút vẻ hoảng sợ.
Khương Khang trên mặt vẫn treo nụ cười nhưng trong lòng đang suy nghĩ:
- Tiểu tử này đã biết ta sẽ động thủ với hắn hắn vậy mà có thể thong dong trấn định như vậy.
Thời điểm Long Thần đánh với Diệp Tranh đã bày ra sức mạnh chiến đấu, Khương Khanh nắm trong lòng bàn tay thực lực Long Thần tới đau, nên hắn mới tự tin dẫn dụ Long Thần đến Thí Luyện Tháp để làm thịt hắn. Thí Luyện Tháp có Trấn hồn Thạch nên thần thức Thần Vũ Cảnh tầng bảy trở xuống không ai có thể biết tình huống bên trong này.
Căn bản có thể nói Long Thần không thể trốn đi đâu được.
- Vũ Nguyệt nàng ở đâu?
Long Thần trấn định nhìn xung quanh sau đó thấp giọng hỏi.
- Ngươi yên tâm đi cánh tay đó không phải là của nàng nếu như ngươi chết đi tất nhiên nàng sẽ bình an vô sự, đứa nhỏ này ta đã nhìn nó lớn lên đến bay giờ, sao ta có thể nhẫn tâm giết nó chứ, nhưng cũng chỉ có nàng mới khiến ngươi có thể theo ý ta tới đây.
Khương Khanh có chút đắc ý nói.
Trên thực tế Long Thần đã sớm biết cánh tay kia không phải là của Vũ Nguyệt, nhưng điều này cũng ý nghĩa Khương Khanh đến một nơi hẻo lánh nào đó tìm một người vô tội vặt đứt một cánh tay của người ta.
Khương Khanh nhìn Long Thần hắn gật đầu nói:
- Xem ra ngươi cũng không e ngại ta, bắt quá phòng ngừa đêm dài lắm mộng vẫn nên kết thúc chuyện này thôi.
Khương Khanh có dáng vẻ không thể chờ được nữa nói:
Bắt quá trước khi chết ngươi có thể cho ta biết đồ vật chỗ mi tâm đến cùng là thứ gì?
Nếu như chỉ đạt được đồ vật trên người Long Thần nhưng không biết tác dụng của nó cũng chỉ là phí công vô ích.
- Đợi ngươi chết ta sẽ nói cho ngươi biết.
Long Thần vừa nói xong lời này ở chỗ mi tâm của hắn hào quang màu xám vỡ trên trán của hắn có thêm một con mắt. Đây là hắn đã sử dụng Chân Vũ Đế Phách.
Khương Khanh lập tức có một cảm giác như bị xuyên thủng nhìn thấu tất cả hành động của hắn.
Giờ phút này Khương Khanh hắn ý thức được thiếu niên này cho hắn một cảm giác nếu không giết hắn ngay bay giờ trong tương lai Khương Khanh hắn nhất định sẽ bị Dương Thần giết ngược. Hắn đã sống mấy ngàn năm trải qua biết bao nhiêu cuộc chiến có bao nhiêu kinh nghiệm nhưng đứng trước mặt Long Thần hắn lại có cảm giác nội tâm rung động manh.
- Người nói hay không cũng mặc kệ sau khi ngươi chết đồ vật trên người của ngươi đều là của ta, ta có thể từ từ tìm hiểu.
Lui về phía sau mấy
- Kiếm võ giả…
Long Thần cảm nhận được khí tức trên người Khương Khanh vừa phát ra là một kiếm võ giả.
Trước kia hắn vẫn chưa thấy Khương Khanh ra tay, nên không biết hắn là một kiếm võ giả.
Khương Khanh giờ phút này đây lập tức ra tay, không gian xung quanh hắn toát ra mây mù trắng xóa lan đến khắp gian phòng.
Long Thành đứng ở giữa vòng xoáy xung quanh là sương mù trắng xóa.
Khương Khanh không nói một lời liền ra tay căn bản không cho Long Thần bất kỳ cơ hội nào phản ứng, trên người Long Thần có rất nhiều bí mật nên hắn quyết định đánh nhanh thắng nhanh không được phép sơ sẩy.
Thời điểm này Khương Khanh giống như hòa tan với sương mù, thoắt ẩn thoắt hiện nếu như người đang đối chiến với hắn không phải là Long Thần mà là một người khác là một ác mộng, bị giết chết lúc nào không hay, căn bản không thấy bóng dáng hắn đâu.
Nhưng đây là Long Thần hắn có Phệ Linh Yêu Đồng, có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ trong gian phòng này.
- Ta cả đời thu nhận hơn ba mươi đồ đệ ngoại trừ Giang Tâm các có mấy người thực lực không tồi ra, ngoài ngươi ra là đệ tử nghịch thiên nhất ta từng thu nhận, tiếc a.
Thanh âm Khương Khanh mang theo vẻ tiếc nuối vang vọng khắp căn phòng.
- Nhưng ngươi vì ham muốn thứ trên người ta mà xuống tay với đệ tử của mình.
Long Thần không có cảm tình trả lời.
- Nếu bỏ qua cơ hội lần này cả đời ta sẽ nuối tiếc, ngươi và ta tuy là sư tôn và đồ đệ nhưng vô duyên bắt quá vận mệnh của ngươi là đem thứ trên người ngươi cho ta.
Khương Khanh cười lạnh nói.
- Nếu đã thế cũng chỉ có đánh một trận thôi.
Một kiếm sắc bén hướng Long Thần đánh tới Khương Khanh đang đắc ý dù biết nhát kiếm này không giết được Long Thần nhưng hắn muốn tra tấn tinh thần của Long Thần không thấy ta thì ngươi đánh kiểu gì mặc ta đùa bỡn. Nhưng hắn không biết cái thứ trên mi tâm Long Thần có thể nhìn rõ những động tác của hắn lúc này
- Vèo
Khi nhát kiếm này vừa tới long thần hóa một tia vàng né tránh sang một bên, Khương Khanh hoảng sợ.
- Mây mù che giấu hành tung của ta đối với hắn vô dụng ư.
Khương Khanh nhíu mày.
Sau khi né được chiêu kiếm của Khương Khanh hắn dùng tốc độ áp sát Khương khanh, Vân Tiêu Kiếm và Xích Huyết Thiên Hoang liên tục va vào nhau.
- keng keng keng
Tiếng sắt thép va chạm vào nhau liên hồi.
Long thần Dựa vào thân thể biến thái của hắn và tốc độ hiện tại đã đánh ngang tay với Khương khanh.
- Tiểu tử này trên tốc độ đã nhanh rồi, còn có thể xác như cự thú, cho dù có trúng vài kiếm rồi mà vẫn coi như không hè hắn gì đối với hắn.
Khương Khanh thổn thức không thôi, hắn muốn giết Long Thần thật nhanh nhưng hắn không nghĩ tới tình trạng chiến đấu kéo dài tới tận bay giờ vẫn không làm gì được Long Thần.
Chuyện này nếu mọi người nghe được chắc là cười ôm bụng, Khương Khanh Thần Vũ Cảnh tầng sáu đỉnh phong, Vô Thượng Kim Thân vậy mà chỉ có thể đánh ngang tay với Long Thần.
Mà cái người trẻ tuổi này vậy mà có thể đạt được loại trình độ này.
Đương nhiên Khương Khanh chẳng qua đang thử sức chiến đấu của Long Thần thôi, hiện tại hắn đã biết thực lực của Long Thần.
- Mây Xanh Lĩnh Vực.
Khương Khanh vung Vân Tiêu Kiếm lên nhất thời sương mù nồng đậm hơn mười lần Khương Khanh lập tức thoát khỏi phạm vi Long Thần có thể quan sát,
Lĩnh Vực Mây Xanh này Khương Khanh đã dùng để giết người rất nhiều nên hắn rất tin tưởng Long thần không biết hắn ở chỗ nào.
- Đi chết đi.
- Thái Bạch Kiếm Ngục.
Mây mù tung hoành đột nhiên bạo phát ra hàng ngàn vạn kiếm khí rậm rạp phóng tới Long Thần.
Hàng ngàn Vạn Kiếm này tạo thành một một cái lồng sắt đem Long Thần nhốt lại.
Xích Huyết Thiên Hoang trên tay Long Thần dùng thần nguyên hùng hậu đâm về phía trước lòng sắt kiếm khí này tản ra bốn phương tám hướng ngay lập tức.
Thái Bạch Kiếm ngục này nếu lúc trước Long thần vẫn còn đang ở Thần Vũ Cảnh tầng hai có lẽ hắn không thể chỉ đâm một kích đã phá giải được, nhưng hiện tại là Thần Vũ Cảnh tầng ba.
- Ồ còn có thể ngăn lại một chiêu này của ta ư?
Khương Khanh phát ra một tiếng ngạc nhiên.