Long Huyết Chiến Thần

Phần Thiên Liệt Diễm ​


trước sau

Vừa nói, thu hồi Mộng Linh Chi, và Trần Hùng Châu và Phong Minh Dương cáo biệt.

"Lão tử nhìn vào phần nhân tình tặng Mộng Linh Chi mới lười so đo với các ngươi. Phần Thiên sơn mạch lớn như vậy, lão tử thế nào cũng phải tìm kiếm một phen."

Chỉ là một gốc Mộng Linh Chi căn bản không giúp Linh Hi sống thêm bao lâu, mà hắn lại muốn tiểu nha đầu sinh sống khoái hoạt. Cho nên hắn đi chuyến này dứt khoát phải thu thập Mộng Linh Chi càng nhiều càng tốt.

Dọc theo đường đi, Long Thần để cho Linh Hi luyện hóa Mộng Linh Chi, thoáng cái gốc dược vật đã làm ấm bụng nàng. Sau đó Linh Hi từ trong kiếm bay ra, dùng ánh mắt tội nghiệp nhìn Long Thần, lời nói ý vị sâu xa:

"Ta… ta còn muốn..."

Một câu này rất dễ làm cho người khác suy nghĩ lung tung, huống chi Linh Hi là tuyệt thế mỹ nữ. Trong đầu Long Thần lại bắt đầu nghĩ tới mấy chuyện tà ác, cuối cùng nhớ tới nha đầu này chỉ cao có hai tấc, hắn đành phải thở dài tiếc nuối.

"Lại tìm kiếm thêm một lát, nếu không có thì chúng ta quay về !"

"Ừ !"

Long Thần không muốn giáp mặt hai người Trần Hùng Châu nên thay đổi phương hướng, chỉ là hắn đang chú ý đến mặt đất dưới chân mình.

"Càng đi theo hướng này, nhiệt độ dưới lòng đất lại càng cao."

Mấy ngày qua, hai người kia tập trung tinh thần thăm dò Phần Thiên sơn mạch, Long Thần đã biết nơi này phát sinh dị trạng. Chẳng qua là tâm tư của hắn đặt vào việc Mộng Linh Chi mà thôi, lúc này bỗng nhiên phát hiện hắn cũng muốn đi xem thế nào.

"Này này, chờ một chút !"

Linh Hi vốn đang bay trên đầu đột nhiên hạ xuống che mặt hắn, mỉm cười thần thần bí bí:

"Bên kia có một con vật nhỏ, chúng ta cẩn thận đi xem một chút. Nghe lời ta đi !"

Linh Hi để ý tới hiển nhiên là đồ tốt, giống như lúc ban đầu Sơn Yêu Tham đã trợ giúp Long Thần rất lớn.

Long Thần vội vàng nín thở, lặng lẽ tiếp cận phương hướng Linh Hi nói. Linh Hi đã trở lại trong kiếm, truyền ra thanh âm hưng phấn.

"Hình như là Tử Linh huyễn thú, đây là một loại yêu thú Hoàng giai nhất phẩm, năng lực am hiểu ảo thuật, lực lượng linh hồn mạnh hơn tất cả yêu thú Hoàng giai khác. Địa phương nó sống khẳng định có linh dược cao cấp."

"Đi theo nó hả? Tử Linh huyễn thú sẽ dẫn chúng ta tới chỗ có linh dược bồi dưỡng thần hồn?"

Linh Hi bắt đầu chỉ dẫn, Long Thần mò lại gần thấy được bộ dáng Tử Linh huyễn thú. Đây là một loại yêu thú giống chuột, kích thước to bằng mèo con, toàn thân tỏa ra ánh sáng mờ nhạt khiến cho người ta nhìn không rõ hình dạng của nó. Chỉ có đôi mắt màu tím nhạt chuyển động rất dễ nhìn thấy, từ ngoài trông vào cực kỳ khả ái.

"Ngươi hù dọa nó đi, sau đó đi theo nó. Loài này hễ sợ là chạy về nhà trú ẩn."

Làm như vậy ít nhất sẽ có cơ hội tìm thấy linh dược, mặc dù Linh Hi bình thường mơ mơ màng màng, ưa thích làm nũng. Nhưng mà chuyện này liên quan đến nàng không thể qua loa đại khái được.

Long Thần đi thêm một đoạn, Tử Linh huyễn thú quả nhiên phát hiện ra hắn. Long Thần lớn tiếng gào thét liền dọa nó bộc phát một làn sương mù dày đặc. Cuối cùng một con chuột nhỏ hóa thành Phệ Nguyệt yêu lang hung thần ác sát.

"Chút tài mọn cũng dám biểu diễn trước mặt bổn cô nương. Long Thần, đây là giả dối !"

Nếu như không có Linh Hi, sợ rằng Long Thần sẽ bị hù sợ chạy cong đít rồi. Ddù sao Phệ Nguyệt yêu lang đã lưu lại bóng ma trong đầu hắn. Hiện tại hắn đã biết rõ đây là Tử Linh huyễn thú lập tức vọt tới.

Tử Linh huyễn thú thấy Long Thần không sợ Phệ Nguyệt yêu lang nhanh chóng kẹp đuôi chạy trốn. Chỉ lát sau, nó đã hiện nguyên hình, lắc lưu cái mông to mập phía trước Long Thần. Là vì Linh Hi đã dặn dò đuổi theo nó, cho nên Long Thần chỉ giữ vững tốc độ ở vị trí cách Tử Linh huyễn thú vài chục thước.

Tử Linh huyễn thú chạy trước dẫn đường, thời gian qua chừng nửa nén nhang, Linh Hi phấn nói:

"Long Thần, Long Thần, ta đã cảm thấy mùi linh dược nồng đậm. Hẳn là bên đó có rất nhiều Mộng Linh Chi."

Linh Hi vô cùng hưng phấn, Long Thần hiển nhiên vui vẻ. Chỉ là trong lòng hắn còn có một điểm lo lắng, đó là theo quá trình xâm nhập, nhiệt độ chung quanh càng lúc càng cao, bùn đất màu đen loáng thoáng bùng lên ánh lửa đỏ nhạt.

"Phần Thiên sơn mạch rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Vừa truy đuổi Tử Linh huyễn thú, Long Thần vừa quan sát bốn phía Vốn là khu vực sơn mạch một màu xám đen dần dần biến chuyển màu sắc.

"Bất kể, ta chỉ cần thu thập Mộng Linh Chi là được rồi, Phần Thiên sơn mạch dị biến liên quan gì đến ta chứ?"

Lúc này Linh Hi bỗng nhiên thét lên kinh hãi, Long Thần quay đầu nhìn lại liền thấy một cái thung lũng, chính giữa là hang động giống như là một ngôi sao băng nổ tung tạo thành hố to. Còn Tử Linh huyễn thú trực tiếp chui vào trong đó.

Quan trọng nhất là mùi linh dược nồng nặc truyền ra từ hang động dưới lòng đất, Long Thần thiếu chút nữa bị choáng ngợp, điên đảo thần hồn. Sau khi hắn định thần nhìn lại mới phát hiện phía bên đó mọc đầy Mộng Linh Chi, phảng phất như là mặt hồ màu tím, chỉ nhìn thoáng qua cũng biết ít nhất phải có trên trăm cây.

Long Thần đang bị mùi dược làm cho choáng váng đầu óc, huống chi là Linh Hi đang cần gấp thứ này.

"Ta… ta muốn... Mau mau, mau hái cho ta."

Thấy nhiều Mộng Linh Chi như vậy, Linh Hi không biết lực lượng linh hồn sẽ tăng cường đến trình độ nào. Nàng nhất thời kích động nói chuyện cũng lắp ba lắp bắp, chỉ hận không thể tự tay nhét hết vào mồm.

Long Thần cũng chỉ muốn tìm thêm vài gốc Mộng Linh Chi mà thôi, không nghĩ tới nơi này có hơn trăm cây tụ tập một chỗ. Số lượng linh dược đã hoàn toàn vượt qua thừa nhận của hắn, cho nên động tác cũng cứng đờ ra. Cuối cùng Linh Hi phải hét vào tai hắn mới tỉnh ra, vội vàng tăng tốc chạy đến cái hố.

Trên trăm gốc Mộng Linh Chi làm cho Long Thần thoáng cái quên mất vấn đề nhiệt độ nơi này. Chung quanh đã nóng lên tới mức không khí cũng muốn tóe lửa rồi, địa phương Mộng Linh Chi sinh trưởng thậm chí có ánh lửa chập chờn, một tấm thiết bài kỳ lạ đang cắm trên mặt đất.

Trong quá trình xông về phía trước, Long Thần đã cảm giác được sự tình không đúng, lúc này hắn nhìn thấy vị trí trung tâm Mộng Linh Chi đột nhiên bùng cháy ngọn lửa. Một đoàn hỏa diễm mãnh liệt bốc cháy hừng hực, trên trăm gốc Mộng Linh Chi đều bị biển lửa thôn phệ.

Linh Hi sợ hãi đến mức mặt mày trắng bệch, lo lắng nói:

"Long Thần, trung tâm hỏa quang có đồ vật kỳ quái, lực lượng hủy diệt cực kỳ cường đại, chạy mau đi !"

Mắt thấy Mộng Linh Chi đã ở trước mắt, mặc dù Hỏa quang đang nhanh chóng tràn tơi,s nhưng mà Long Thần không muốn xoay người chạy trốn. Hắn khẽ cắn răng, mắt thấy ngọn lửa càng lúc càng lớn sắp sửa nuốt hết Mộng Linh Chi, Long Thần quát lớn một tiếng thi triển Long Hồn biến thân.

Trên người màu máu long lân dần dần xuất hiện, không tới một cái thời gian hô hấp, hắn cũng đã hoàn thành Long Hồn biến thân.

Tốc độ của hắn trong nháy mắt tăng lên gấp mười lần, chỉ lướt qua một giây đã xuất hiện ở khu vực sinh trưởng Mộng Linh Chi. Thế nhưng lúc này biển lửa cũng lan tràn tới nuốt lấy thân ảnh hắn.

"Long Thần."

Linh Hi ở trong kiếm quá mức sợ hãi, nàng thét lên một tiếng truyền vào tai hắn. Chính nàng cũng không biết ngọn lửa kia hung hãn tới mức nào.

Nàng âm thầm cảm nhận tính mạng lực của Long Thần, nàng biết hoàn toàn có thể quay đầu trở ra. Nhưng mà tên này vẫn mạo hiểm tính mạng xông ào vào trong biển lửa chỉ vì
mấy gốc linh dược còn sót lại.

Hắn không phải là thân nhân của nàng, lại có thể hi sinh lớn như thế. Lúc này nàng lo sợ Long Thần sẽ bị thương hoặc là tử vong, trong lòng nàng đột nhiên dâng lên cảm giác bi thương.

Sau đó nàng thấy tốc độ Long Thần di động tăng lên rất nhanh, thân ảnh hắn lướt đi như bay trong biển lửa nóng rực, hai tay nhanh chóng chộp lấy linh dược.

Là nhờ Long Hồn biến thân tăng cường lực phòng ngự đã cứu hắn một mạng, Long Thần chạy nhanh ra khỏi phạm vi biển lửa. Chờ hắn chạy đến chỗ an toàn, kiểm tra lại trạng thái Long Hồn biến thân mới cảm giác thân thể của mình đau rát khó chịu.

Cũng may là lân giáp chưa bị đốt rụi, phía sau lưng là biển lửa ngập trời đang tiếp tục đuổi theo. Hắn đành phải buồn bực chạy trốn, trong quá trình đó vẫn khôn quen dùng thân thể và cánh tay bảo vệ Mộng Linh Chi.

"Long Thần !"

Linh Hi thật sự cảm động muốn khóc, cảm giác được chiếu cố và thương yêu giúp lòng nàng ấm áp hơn trước rất nhiều.

"Thật sự cám ơn ngươi !"

"Cám ơn cái quỷ gì, sau này nếu như giàu có nhớ cưng chìu lão tử thật tốt là được."

Nguyên bản Linh Hi còn cảm thấy tiểu tử này anh hùng trượng nghĩa, nhưng chỉ một câu nói đã bại lộ bản tính vô lại của hắn.

Lúc này biển lửa phía sau vẫn đang lan tràn ra bốn phía, Long Thần chạy ra thung lũng mới thấy được quang cảnh khủng khiếp. Khu vực phía dưới đã biến thành một cái chảo lửa khổng lồ, không còn một gốc cây ngọn cỏ nào tồn tại.

"Linh Hi, lúc nãy hình như ta nhìn thấy một tấm thiết bài, trông rất giống ngọn lửa phát ra từ thiết bài. Ngươi biết đó là vật gì không?"

Thời điểm chạy trốn ra xa, Long Thần cất năm gốc Mộng Linh Chi vào trong túi càn khôn. Nhiêu đây linh dược cũng đủ cho Linh Hi tiêu hao một đoạn thời gian. Bản thân hắn không cần quan tâm vấn đề Linh Hi sống sót nữa rồi, lúc này hắn đã có thể nghĩ đến chuyện khác.

Thế nhưng, vừa nghĩ tới trên trăm gốc Mộng Linh Chi bị biển lửa đốt rụi, Long Thần thật sự lòng đau như cắt. Nếu như lúc nãy tốc độ hắn nhanh hơn một chút có lẽ sẽ hái được nhiều hơn.

"Ta cũng cảm giác bên đó phát ra lực lượng dương cương mạnh mẽ, nhưng mà lúc nãy vội vàng quá ta không kịp tập trung cảm ứng."

Linh Hi cũng tiếc nuối đám Mộng Linh Chi kia, trong lòng tràn đầy chua xót. Nếu như nàng có được trăm gốc Mộng Linh Chi, vậy thì linh hồn lực của nàng sẽ khôi phục hoàn hảo, trở về trạng thái giống như thời điểm còn thân thể.

Long Thần chạy đi rất xa vẫn nhìn thấy vô số yêu thú điên cuồng chạy trốn khỏi Phần Thiên sơn mạch, trong không khí truyền đến mùi thịt nướng khét lẹt, thi thể cháy đen nằm trên đất bị gió thổi bay tứ phía. Cảnh tượng đúng là thê thảm không nỡ nhìn.

"Không biết thiết bài là vật gì lại bộc phát uy lực kinh khủng như thế? Dưới tình huống này, sợ rằng Phần Thiên sơn mạch thật sự biến thành ngọn lửa đốt lên tận trời rồi.”

Hắn chỉ mới nghỉ chân một lát thì ngọn lửa kia đuổi tới, cuối cùng đành phải tăng tốc chạy thêm một đoạn. Trong lòng hắn đã có ý định rời khỏi Phần Thiên sơn mạch.

"Hiết bài hiển nhiên là bảo vật, nếu thu vào tay nói không chừng có được lợi ích rất lớn. Nhưng mà biển lửa bao trùm phương viên mười dặm, nhiệt lực cao kinh khủng. Bản thân ta không có cách nào động tới thiết bài, tiếp tục lưu lại nơi này chỉ làm lãng phí thời gian mà thôi."

Trong lúc hắn xoay người rời khỏi, Linh Hi bỗng nhiên kêu lên một tiếng.

"Ngươi nhìn, ngọn lửa kia bắt đầu thu về !"

Long Thần quay đầu nhìn tới quả nhiên phát hiện dị biến, vốn là biển lửa đang lan tràn như sóng thần lại bắt đầu thu nhỏ lại.

"Dù sao vẫn còn một ít thời gian, Long Thần, không bằng ngươi đi xem thế nào. Nói không chừng còn chiếm được thiết bài, nó có thể phát sinh dị tượng chắc chắn là bảo vật trân quý."

Long Thần nhìn ngọn lửa từ từ biến mất, trong lòng tính toán thời gian chạy về Dương gia, cuối cùng quyết định đánh liều một phen.

Long Thần bám theo biển lửa dần dần tiếp cận cái hố Mộng Linh Chi sinh trưởng lúc trước.

Biển lửa lan tràn tồn tại khoảng chừng mười mấy phút, thời gian thu nhỏ lại gần nửa canh giờ. Long Thần tâm tình kích động tiến lên từng bước, trong đầu âm thầm cầu nguyện vận may tìm đến..

"Mau mau, núp mau đi, hai người kia đang tới."

Lúc này Long Thần vẫn đang ở trạng thái Long Hồn biến thân, hai người Trần Hùng Châu và Phong Minh Dương ở gần đó hiển nhiên phát hiện bên này phát sinh dị biến.

Hơn nữa, vốn là bọn họ tới Phần Thiên sơn mạch tầm bảo, rất có khả năng biết được thiết bài là vật gì.

Long Thần còn không biết thiết bài có nguy hiểm gì không, bây giờ có hai người kia đi trước hứng đòn, hắn ngược lại càng thêm mừng rỡ. Nếu như gặp đúng bảo vật, Long Thần sẽ không khách khí cướp đoạt từ trên tay bọn họ.

Biển lửa đã thu về bên ngoài cửa hang, hai người kia không có phát hiện Long Thần, mà vẫn tiếp tục chạy theo ngọn lửa xông thẳng vào trong hang.

Long Thần đang định đuổi theo thì nhận ra ánh mắt hai người Trần Hùng Châu và Phong Minh Dương lóe lên hàn quang. Hắn vội vàng ẩn nấp phía sau tảng đá, ngay lúc này hai người kia trợn mắt nhìn sang đối phương, bộ dạng rõ ràng là muốn đẩy đối phương vào chỗ chết.

Long Thần nhất thời giật mình kinh hãi, lúc trước bọn họ còn xưng huynh gọi đệ mà bây giờ đã muốn giết người?

"Bảo vật này có tác dụng lớn như vậy sao? Lớn đến mức hai huynh đệ tàn sát lẫn nhau."

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện