Một năm sau.
Tôi và Cố Vân Trạch vẫn qua lại với nhau, trong một năm này, anh chăm sóc tôi vô cùng cẩn thận tỉ mỉ, công ty cũng càng ngày càng rực rỡ, có mấy quyển tiểu thuyết bán được bản quyền cho bên điện ảnh.
Tròn một năm tôi mất đứa bé kia, anh còn đưa tôi tới bờ sông đốt giấy tiền.
Chuyện liên quan tới Trần Dật Thanh, anh luôn rộng lượng, không hề giấu tôi.
Tuy tay của Trần Dật Thanh đã khá hơn nhưng không cầm bút vẽ được nữa, hơn nữa không còn linh hoạt, suy sụp mất nửa năm.
Sau này hình như hắn thuê lại căn hộ chúng tôi từng thuê, một mình sáng tác ở đó, nhưng đến nay vẫn chưa cải thiện.
Tôi chuyên tâm viết lách, ngoại trừ tụ tập với vợ chồng Chu Di thì rất ít ra ngoài, cho nên không gặp Trần Dật Thanh
Phòng tân hôn của tôi và Cố Vân Trạch đang được sửa sang, có lần Cố Vân Trạch đi công tác, công ty nội thất nói có đồ gia dụng bảo tôi xem, lúc tôi tới, trùng hợp gặp đại sư trừ tà giúp Trần Dật Thanh dưới lầu.
Bà ấy giúp người ta xem phong thủy nhà mới, thế mà nhớ tôi, thậm chí từ xa còn gọi tôi.
Đại sự cố tình kéo tôi vào góc tối, tỏ vẻ nghi ngờ: "Có gì đó trên người cô đến giờ tôi vẫn xem không được.
Theo lý thuyết linh hồn sơ sinh sẽ không đu bám một người thân duy nhất, hơn nữa cũng không quấn lấy cái thằng nhà họ Trần hung như vậy.
Cô không chỉ không sao, hơn nữa may mắn còn tới liên tục, mà cái thằng họ Trần kia..."
Đại sư quan sát tôi như muốn tìm ra manh mối, nhưng bên nhà xem phong thủy đã tới mời bà đi.
Bà chỉ đành gật đầu với tôi: "Có điều cũng không phải chuyện xấu, cô tự lo cho mình là được, tôi đi đây."
Chờ đại sư đi, tôi lên lầu sắp xếp đồ gia dụng cho nhà mới.
Khi về nhà, tôi lấy bùa hộ mệnh Cố Vân Trạch tặng tôi ra.
Anh liên tục dặn tôi phải luôn mang trên người, hơn nữa không được mở ra, nói mở ra sẽ không linh.
Nửa năm trước bạn trai của Chu Di tới, lúc Chu Di dọn đi, cô ấy nói chuyện với tôi rất lâu.
Ngày tôi phá thai, cô ấy đụng Cố Vân Trạch ở dưới lầu, thậm chí anh đã đóng gói xong canh gà, ngay cả đường tới bệnh viện và phòng bệnh tôi ở anh đều biết.
Ngôn Tình Nữ Phụ
Cô ấy nói với tôi từ năm nhất, lần đầu thấy tôi tới xã đoàn, Cố Vân Trạch đã lén hỏi thăm về tôi.
Anh và Trần Dật Thanh đánh nhau trên sân bóng