Sau khi Mộ Thừa Huyền nói xong, liền muốn hôn đôi môi Lê Văn Ca.
Lần này, cô không né tránh nữa, không chỉ không tránh, còn rất nhiệt tinh dùng hai tay ôm lấy cổ hắn, nhiệt tinh đáp lại. Ánh nắng chiều chạng vạng rơi trên tóc, trên mặt của hai người, giống như phủ thêm một tầng ánh sáng dịu dàng trên người hai người.
Phòng bệnh màu trắng có vẻ hơi bị đè nén, nhưng bởi vì khung cảnh nồng nhiệt này đã khiến không khí trở nên ấm áp hơn.
"Khụ! Khu!"
Khi Mộ Thừa Phong đẩy cửa vào, vừa hay nhìn thấy cảnh tượng này, có chút xấu hổ.
Lê Vân Ca rất xấu hổ, nhanh chóng tránh khỏi Mộ Thừa Huyền, xấu hổ củi đầu xuống.
Mộ Thừa Phong thi trái ngược, vẫn là bộ dáng tự nhiên, duy ngã độc tôn, cao quý kia.
Đôi môi mỏng nhưng đẹp của hắn thậm chỉ còn lưu lại mùi vị của phụ nữ... có một loại sức hút hấp dẫn khác.
"Lần sau vào phải gõ cửa trước."
Sau khi Mộ Thừa Huyền nói xong, nhẹ nhàng đi về phía Mộ Thừa Phong.
Đây, đầu cũng không choáng, đi đường vẫn thẳng, không cần đi nhà vệ sinh nữa, đầu giống người cần phải có người đỡ.
Lê Vân Ca nhin bỏng lương như người bình thuởng của hắn, liền biết lúc nãy là hắn cố ý trêu đùa cô.
Hừ, đồ đàn ông xấu xa, rất xấu xa!
"Anh hai, như thế này là sao, em mới đi chưa được một ngày, người phụ nữ này... lại thu phục được anh rồi?"
Đôi mắt sắc bén của Mộ Thừa Phong vòng qua thân hình cao lớn của Mộ Thừa Huyền, đánh giá Lê Vân Ca đứng sau lung hắn.
Trong đầu chỉ có hai chữ "bái phục".
Đã nhiều năm như vậy, cô là người phụ nữ đầu tiên có thể khiến anh hai mê muội, ngay cả Cố Thiên Thiên năm đó cũng không có bản lĩnh này.
Càng như vậy, hắn càng cảm thấy người phụ nữ này rất đáng sợ, rất nguy hiểm.
"Em nghe mẹ nói, không phải anh mất trí nhó, không nhớ rõ người phụ nữ này sao, cảnh nóng bỏng vừa rồi, không phải là ảo giác của em đó chi
Mộ Thừa Phong chuyền ánh mắt sang người Mộ Thừa Huyền, giống như cười mà không phải cười, trêu chọc.
"Cái gì không nên nói thì ít nói lại."
Mộ Thừa Huyền cũng không có ý muốn giải thích với Mộ Thừa Phong, đi thẳng vào vấn đề, hỏi: "Bên phía công ty thế nào rồi?"
"Nói không khoa trương thi là hỗn loạn một đoàn."
Mộ Thừa Phong dùng cầm hất về phía Lê Vãn Ca, bất đắc dĩ nhún vai: "Hiện tại cô ấy là đại sứ thương hiệu cho Mộ thị, cũng là nghệ sĩ duy nhất ký hợp đồng với MUYUN Times, mỗi lời nói, hành đồng đều sẽ bị phóng đại ra nhiều hơn, gây bất hòa với Tôn Hiểu Hiểu ở show thời gian, đã bị bôi đen rồi, giờ lại có thêm chuyện xấu của anh và Kiều Tư Nam nữa, khiến cho hình tượng cô ấy kém đến nỗi người người thi nhau khinh bỉ, mấy hôm nay các top search đều là các chuyện xấu thí nhau lên xuống, bộ phận PR đã bận ngày bận đêm suốt mấy ngày vẫn không đè xuống được!"
Thậm chí hắn còn hít một hơi rồi nói tiếp: "Càng đáng sợ hơn chính là... Có một đám người trẻ tuổi, tụ lại với nhau, nói muốn chống lại cô ấy, còn muốn chống lại Mộ thị, tỉnh cành hiện tại có thể nói là gió tanh mưa màu, anh chỉ cần tủy tiện lướt điện thoại liền có thể thấy được..."
"Gây náo động lớn như vậy?"
Mộ Thừa Huyền nhĩu mày, ảnh mắt lo lắng ít khi có lại hiện ra.
Từ trước đến giờ, dư luận chính là con dao hai lưỡi, lợi dụng được thì có được rất nhiều lợi ích, trái lại thi rất phiền phức.
Nhiều năm qua, tập đoàn Mộ thi khống chế dư luận rất đúng chỗ, hình tượng xí nghiệp ở trong mắt nguời dân cũng luôn là nguồn năng lượng chính, cao cấp, mạnh mẽ.
Ai có thể ngờ được, một người phát ngôn lại có thể nhấc lên ngọn sóng lớn như vậy.
"Trời ạ, ảnh hưởng ác liệt như vậy, đều tại tôi, đều tại tôi!"
Sau khi Lê Vãn Ca nhanh chóng lướt mấy tin tức đầu app, khoa trương ho to.
So với vẻ mặt lo lắng của hai anh em Mộ Thừa Huyền và Mộ Thừa Phong, trên mặt cô là sự vui vẻ không kìm nén được.
Đang lo không có cách nào thoát thân khỏi cải làng giải trí như cải thủng nhuộm này, chuyện này vừa xảy ra, thật đúng là trời cao giúp cô!
"Bây giờ xem ra, tôi không thích hợp là người phát ngôn cho Mộ thị nữa, không chỉ không thích hợp là người phát ngôn cho Mộ thị, thậm chỉ còn không thích hợp làm ngôi sao, các người tranh thủ thời gian hủy hợp đồng với tôi đi, tôi không thể liên luy Mộ thị, tôi thấy lương tâm rất cần rứt..."
Lê Vân Ca vừa nói, vừa giả bộ che miệng, vai rụt rụt lại,