Lê Văn Ca nhịn không được mà trừng mắt với Kiều Tư Nam.
Kiều Tư Nam ho nhẹ hai tiếng, hơi thu lại bộ dáng vui mừng quá trớn của mình, hỏi người đàn ông trung niên kia: "Có từng nghi ngờ Cố Thiên Thiên vì phá thai nên cô ta bị cha của đứa bé vì yêu sinh hận mà giết chết hay không?"
Mấy năm nay, đàn ông vì yêu mà điên cuồng, đặc biệt là vì tình mà đau khổ rất nhiều.
Năm đó, Cố Thiên Thiên cũng được coi là nhân vật cấp bậc nữ thần, không thể không hấp dẫn được những người đàn ông có tính cách cực đoan.
Động cơ không chiếm được liền phá hủy" rất hợp lý!
"Kiều nhị gia, rốt cuộc anh đến tìm tôi là gi cái gì vậy?"
Người đàn ông trung niên có chút không vui, nói: "Cố Thiên Thiên là do vợ của Mộ tổng giết chết, đây là chuyện mà tất cả mọi người đều biết, bên phía cảnh sát cũng đã kết án rồi, đã qua nhiều năm như vậy, anh vẫn còn nắm lấy cái này, khiến cho tôi cảm thấy anh đang tẩy trắng cho tên tội phạm độc ác giết người kia, chứ không phải là dùng để đấu với Một tổng."
Kiều Tư Nam không khỏi nhíu mày.
Người đàn ông này, béo thì béo nhưng đầu óc suy luận rất nhanh!
"Anh đừng quan tâm mục đích tôi đến tìm anh là vì cái gì, cho dù tôi thật sự vì muốn lật lại vụ án mà đến anh hỏi một chút vấn đề, thì chẳng lẽ anh sẽ không tò mò rốt cuộc năm đó là ai giết Cố Thiên Thiên à, anh là bạn bè của cô ta, không muốn hung thủ sa lưới sao?"
"Anh nói cũng có đạo lý..."
Người đàn ông trung niên xoa cằm, gật đầu đồng ý.
"Vậy cũng đừng nói nhiều, trực tiếp nói cho tôi biết, người đàn ông làm Cố Thiên Thiên mang thai là ai, nói không chừng cậu ta mới thật sự là thủ phạm giết người đấy."
Kiều Tư Nam hỏi thẳng.
"Cậu ta à..."
Người đàn ông trung niên có chút khó khăn, do dự một lúc lâu, mới thẳng thắn nói: "Cậu ta cũng là một trong sáu người chúng tôi, năm đó chúng tôi là những nhân vật nổi tiếng ở trường cấp ba, cậu ta rất đẹp trai, cũng là mối tình đầu của Cố Thiên Thiên, tên là Nhậm Hào..."
"Mối tình đầu?"
Kiều Tư Nam nhíu mày, phân tích: "Nói như vậy thì Cố Thiên Thiên không phải bị ép mang thai mà chủ động hai chân đứng hai thuyền, tên Nhậm Hào này không cam lòng, còn vì Cố Thiên Thiên phá thai con của cậu ta, nên tức giận liền ra tay giết Cố Thiên Thiên, rồi giá họa cho vợ của Mộ Thừa Huyền?"
"Không thể nào!"
Người đàn ông trung niên khoát tay, nói như đinh đóng cột: "A Hào là một người tốt, cậu ta yêu Thiên Thiên như vậy, chắc chắn sẽ không giết người."
"Cũng bởi vì quá yêu nên mới giết!"
Sau khi Kiều Tư Nam nói xong, phủi tay, nói với người đàn ông: "Nồi lẩu đêm nay rất cảm ơn anh, tôi rất hài lòng."
Hắn nghĩ hắn đã tìm được manh mối rồi.
Sau khi rời khỏi tiệm lẩu, hai người quay về xe.
"Sao, sắp được rửa oan, có phải kích động lắm hay không?"
Kiều Tư Nam hỏi Lê Vãn Ca.
"Cũng được."
Lê Vãn Ca cũng không quá hào hứng, trái lại vẻ mặt còn nặng nề hơn trước.
"Cái gì mà cũng được, đây không phải điều cô vẫn luôn hy vọng sao?"
Kiều Tư Nam bị sự lạnh nhạt của cô đả thương.
Hắn bận rộn cả một đêm, không ngừng đạp chân ga, đạp đến nỗi bàn chân muốn bị chặt mất, mắt thấy sắp chạm tới chân tướng, cô lại không có chút nụ cười nào, cái này khiến hắn cảm thấy vô cùng thất bại.
"Chẳng qua là tôi cảm thấy quá thuận lợi, thuận lợi đến mức không chân thật."
Mắt Lê Vãn Ca nhìn về phía trước, khẽ nói.
"Thực ra, những năm này, tôi chưa hề từ bỏ, bởi vì muốn rửa oan cho chính mình, tôi đã quan sát vô số người có khả năng sẽ giết Cố Thiên Thiên, cũng vô cùng hy vong mà đi thăm dò từng người một, kết quả vẫn là thất vọng mà thôi... Vì yêu mà giết quá bình thường rồi, tôi không ôm chút hy vọng nào."
Từ đầu đến cuối Lê Vãn Ca vẫn giữ vững lý trí.
"Vậy cô có điều tra được, Cố Thiên Thiên từng nạo phá thai không, đồng thời đua bé còn là con của mối tình đầu Nhậm Hào nữa?"
"Thế thì không có."
Lê Vãn Ca thành thật trả lời.
Không nói đến, Cố Thiên Thiên là một người cực kỳ kin đáo, sẽ không tiết lộ tin tức minh nạo phá thai.
Cô cũng ngàn vạn lần cũng không ngờ được, cô ta đã