“Cái gì?" Tống Vy bỗng nắm chặt điện thoại, hét lớn.
Đường Hạo Tuấn thấy thế thì nhíu mày hỏi: “Sao thế?” Tổng Vy không trả lời anh mà mím môi đỏ, hỏi Giang Hạ ở đầu bên kia: “Nhóm người đó từ đâu tới?” “Tớ không biết, nhưng từ cách ăn mặc của họ, có lẽ không phải tổ chức chính quy” Giang Hạ nói.
Tống Vy cúi mắt ngẫm nghĩ một lúc: “Không phải tổ chức chính quy, vậy là lưu manh rồi, Hạ, giờ cậu đang ở đâu?” “Tớ đang ở bên nhà xưởng”
“Được, tớ sẽ qua đó ngay cúp máy xong, Tống Vy vội kéo cánh tay Đường Hạo Tuấn: “Tổng giám đốc Đường, anh có thể cho tôi mượn xe không? Tôi có chuyện rất quan trọng”
“Để tôi đưa em đi” Đường Hạo Tuấn trầm giọng nói.
Mặc dù anh không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng từ dáng vẻ giận dữ của cô lúc này, chắc chắn không phải là chuyện nhỏ.
Thêm một người có thể giải quyết nhanh hơn.
“Được, vậy cảm ơn tổng giám đốc Đường” Tổng Vy buông tay Đường Hạo Tuấn ra.
Đường Hạo Tuấn chỉnh lại ống tay áo bị cố kéo nhắn nói: “Em đi nói với hai đứa nhỏ một tiếng đi, tôi sẽ ở trong xe đợi em” “Ừm, tôi đi ngay đây”
Tống Vy gật đầu, xoay người đi vào nhà.
Hơn một tiếng sau, hai người đã tới nhà xưởng.
Tống Vy bước xuống xe, thấy Giang Hạ đang đứng trước cửa chính nhà xưởng, gọi điện cho ai đó, nên vẫy tay gọi: “Giang Hạ.”
Giang Hạ nghe thấy tiếng cô thì cất điện thoại chạy tới nói: “Vy, cậu tới rồi” “Ừm, là tổng giám đốc Đường đưa tớ tới đây.” Tống Vy chỉ người đàn ông bên cạnh.
Anh khẽ gật đầu với Giang Hạ: “Chào cô.”
“Chào tổng giám đốc Đường” Giang Hạ nhìn anh và Tống Vy bằng ánh mắt kỳ lạ, rồi kéo cô ấy qua một bên, khẽ hỏi: “Vy, sao cậu lại tới đây cùng tổng giám đốc Đường thế?”
“Ôi cha, chuyện này để lát nữa hẵng nói, cậu dẫn tớ đi xem máy móc trước đi” Tống Vy không rảnh trả lời chuyện phiếm của cô, mà nhìn đồng hồ giục.
Giang Hạ trở nên nghiêm túc nói: “Được, cậu đi theo tớ” Cô dẫn Tống Vy và Đường Hạo Tuấn đi vào nhà xưởng.
Khi thấy các máy móc bị đập phá thành từng mảnh trong nhà xưởng, trong lòng Tống Vy tràn ngập lửa giận, đỏ mắt nói: “Thật quá đáng!”
“Đúng vậy, đây đều là máy mới, còn chưa được sử dụng đã biến thành thế này.” Giang Hạ đau lòng thở dài.
Tống Vy nhắm mắt lại, cổ đè nén lửa giận trong lòng: “Cậu đã hỏi thợ chưa, có thể sửa được không?” “Không thể sửa