CHƯƠNG 1520
Suy nghĩ như vậy, Tống Vy nheo mắt lại, trong lòng hạ quyết tâm.
Nhưng rất nhanh, cô đã đè suy nghĩ trong lòng xuống, tránh bị Lâm Giai Nhi nhìn ra, lợi không bằng hại.
Lâm Giai Nhin nghe thấy tiếng bước chân, từ trên điện thoại ngẩng đầu lên, nhìn thấy Tống Vy, khóe miệng cong lên nở nụ cười chế giễu: “Tống Vy, cô cũng được nha, có thể làm Đường Hạo Minh bị thương thành ra như vậy!”
Tống Vy kéo ghế ngồi xuống, không quan tâm đến cô ta, quay đầu hỏi người làm: “Đường Hạo Minh không ở đây sao?”
“Ông chủ có chuyện nên rời khỏi đảo rồi.” Người giúp việc trả lời.
“Rời khỏi?” Sắc mặt Tống Vy lập tức thay đổi: “Rời đi lúc nào?”
“Nửa đêm ngày hôm qua.” Người giúp việc nói.
Tống Vy cắn môi.
Nửa đêm…
Cô lại không nghe thấy một chút động tĩnh nào.
“Đi máy bay rời khỏi sao?” Tống Vy lại hỏi.
Ở phía đối diện, Lâm Giai Nhi nghe thấy câu nói này, nheo mắt lại: “Thế nào, nghe ngóng những thứ này, là muốn rời khỏi đây sao?”
Ánh mắt Tống Vy tối sầm lại, vẫn không quan tâm đến cô ta, xem như không nhìn thấy cô ta.
Lâm Giai Nhi tức giận đập bàn: “Tống Vy, tôi nói chuyện với cô, cô không nghe thấy sao?”
“Rất xin lỗi, tôi cứ tưởng là chó đang sủa, nên lười để ý, dù sao không cùng giống loài.” Tống Vy nở một nụ cười với cô ta.
Lâm Giai Nhi suýt nữa lật bàn, đôi mắt đỏ ngầu nhìn cô: “Cô dám nói tôi là chó?”
Tống Vy nhún vai: “Tôi chỉ nói chó đang sủa, không nói rõ ai là chó, đây là tự cô nói.”
“Cô….” Lâm Giai
Tống Vy không ngờ bây giờ Lâm Giai Nhi dễ tức giận như vậy, giơ tay lên, sắc mặt thay đổi.
Lúc cô đang muốn tránh đi, một cánh tay với nước da màu đen đột nhiên từ phía sau cô giơ ra, nắm chặt lấy nắm đấm của Lâm Giai Nhi.
Nắm tay của Lâm Giai Nhi cũng không thể tiến lên một phân, dừng lại.
Cảnh tượng này, chỉ xảy ra trong chớp mắt.
Sau khi Tống Vy phản ứng lại, kinh ngạc nhìn người giúp việc, không ngờ đến, lại là người giúp việc giúp cô ngăn Lâm Giai Nhi.
Hơn nữa, nắm đấm mà Lâm Giai Nhi vừa đánh ra, khiến cô biết được một quyền kia dùng sức mạnh như thế nào, nếu như đánh vào người cô, chắc chắn cô sẽ lập tức ngã xuống.
Nhưng người giúp việc lại tiếp nắm đấm của Lâm Giai Nhi một cách nhẹ nhàng như vậy, cho dù Lâm Giai Nhi muốn tiến lên, hay là muốn rút lại cũng không có cách nào, khuôn mặt đỏ bừng.
Có thể thấy lực của người giúp việc này lớn đến mức nào, hơn nữa còn có thân thủ vô cùng tốt, nếu không sẽ không thể khống chế một người một cách nhẹ nhàng như vậy.