CHƯƠNG 1541
Tống Vy không ngờ nổi, cô chẳng định tìm kẻ đã giế t chết ba mẹ Kiều Phàm đâu mhưng Đường Hạo Minh lại tự khai ra.
Quan trọng nhất là, anh ta còn nói luôn tên của tổ chức đằng sau mình.
Đường Hạo Tuấn và Tống Hải Dương đã truy tìm tên của tổ chức này lâu lắm rồi nhưng vẫn không thu được manh mối gì cả. Nhưng lần này, Đường Hạo Minh lại tự khai ra.
Anh ta không sợ cô sẽ kể với Đường Hạo Tuấn rồi phá huỷ tổ chức của anh ta hay sao?
Sự kinh ngạc và nghi ngờ viết thẳng trên mặt Tống Vy. Đường Hạo Minh không cần quan sát kỹ cũng đoán được cô đang nghĩ gì. Mắt anh ta hơi loé lên: “Sao cũng được, hiện giờ tôi đã phản bội đám người trong tổ chức rồi, cũng có thể xem là đã tách khỏi tổ chức. Cũng có nghĩa, sau này tổ chức có ra sao thì cũng chẳng liên quan đến tôi.”
Tống Vy sững sờ.
Thì ra là thế.
Hèn gì anh ta thoải mái nói ra tên tổ chức. Ra là vì đã sớm chạy khỏi nơi đó rồi!
Đường Hạo Minh thấy Tống Vy im lặng hẳn đi thì tiếp tục nói: “Tên đường chủ đó là người đã giế t chết ba mẹ của bạn em. Hơn nữa, em luôn không chịu nói cho tôi biết người bạn đó là ai. Nhưng hiện tại, tôi cũng biết được rồi, là Kiều Phàm đúng không?”
Đồng tử của Tống Vy hơi co lại, cả người cứng đờ.
Anh ta biết rồi!
Đường Hạo Minh khẽ cười: “Em đừng căng thẳng. Tôi đã giúp em điều tra chuyện này thì tra ra Kiều Phàm cũng chẳng có gì lạ. Vì năm đó, ba mẹ của Kiều Phàm là những người duy nhất bị đường chủ giết. Ba mẹ của cậu ta, một người là tiến sĩ tim mạch, một người là nhà nghiên cứu
“Nên sau đó họ đã bị giết?” Vẻ mặt Tống Vy ngưng trọng.
Đường Hạo Minh không phủ nhận: “Đại loại thế, trong quá trình đó họ cũng có vài xích mích. Sau khi bị từ chối đến lần thứ năm, ba mẹ Kiều Phàm đã chọc giận đường chủ. Hắn ta nổi sát ý và bắt đầu phái người truy sát họ. Sau khi nhận ra âm mưu của đường chủ, bọn họ đã phải sống trốn chui trốn lủi nhưng cuối cùng vẫn bị đường chủ tóm được rồi giế t chết. Nói mới nhớ, cái chết của họ cũng có liên quan đến gia đình của bạn thân em đấy.”
“Cái gì?” Tống Vy bật dậy.
Có liên quan đến nhà Giang Hạ?
Sao có thể!
Rõ ràng Giang Hạ đã bảo là gia đình họ không hề để lộ dấu vết của ba mẹ Kiều Phàm cơ mà. Sao họ có thể liên quan tới cái chết của ba mẹ Kiều Phàm được chứ.
Đường Hạo Minh nhìn bộ dáng khó tin của Tống Vy, anh ta lại cầm tách cà phê lên rồi nhấp một ngụm: “Đúng là vậy đấy. Ba mẹ Kiều Phàm và ba mẹ Giang Hạ là bạn tốt nhiều năm. Họ cũng là người mà ba mẹ Kiều Phàm tin tưởng nhất. Nên trong khoảng thời gian chạy trốn, ba mẹ Kiều Phàm vẫn luôn giữ liên lạc với nhà Giang Hạ. Nhờ sự cứu giúp và che giấu của nhà Giang Hạ mà ba mẹ Kiều Phàm mới có thể trốn đường chủ lâu như vậy.”
“Nói vậy thì nhà Giang Hạ là ân nhân của nhà Kiều Phàm mới đúng. Sao cái chết của ba mẹ Kiều Phàm lại liên quan đến bọn họ được?” Tống Vy siết chặt điện thoại tức giận nhìn anh ta.