Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1669


trước sau

 

CHƯƠNG 1669

Đến phòng ăn, Tống Vy đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, mở miệng nói: “Đúng rồi Hạo Tuấn, em định chiều nay đi thành phố Hải một chuyến.”

“Thành phố Hải?” Đường Hạo Tuấn nhíu mày: “Em đến đó làm gì? Đi công tác sao?”

Thành phố Hải cũng là một trong những đô thị lớn có tiếng trong nước, có điều cách thành phố Giang hơi xa, khoảng 600 km.

Cô đi xa như vậy, anh rất không yên tâm.

Lúc trước, bọn họ cùng nhau ra nước ngoài, cô bị Đường Hạo Minh bắt đi, đã khiến trong lòng anh sản sinh cảnh giác và nhạy cảm.

Vì vậy, anh thực sự không muốn cô chạy khắp nơi một mình, không muốn cô rời khỏi thành phố Giang, đặc biệt là rời khỏi phạm vi tầm mắt của anh, bởi vì anh đã không thể chấp nhận được hậu quả của việc cô bị người khác bắt đi một lần nữa.

“Không.” Tống Vy lắc đầu: “Cha mẹ của Giang Hạ ở thành phố Hải, anh cũng biết đấy, Giang Hạ gần đây không ổn lắm, em rất lo lắng cho cô ấy, em đã tìm đến thám tử nhưng cũng không điều tra ra rõ được rốt cuộc Giang Hạ đã xảy ra chuyện gì, hơn nữa Giang Hạ cũng không muốn nói cho em biết, vì vậy em muốn đích thân đến đó một chuyến, gặp và nói chuyện với Giang Hạ.”

Ánh mắt của cô rất nghiêm túc, hiện rõ mấy chữ không đi không được.

Đường Hạo Tuấn nhìn thấy sự kiên định của cô, biết rằng bản thân không thể ngăn cản được, thở dài một hơi: “Được rồi, đi cũng được, có điều phải dẫn thêm mấy vệ sĩ qua đó, hơn nữa không được rời khỏi phạm vi tầm mắt của vệ sĩ.”

Đương nhiên, anh cũng muốn đích thân đi cùng cô.

Có điều, sắp tới tập đoàn Đường Thị sẽ có một cuộc hội nghị cải cách quan trọng, anh sẽ vô cùng bận rộn nên không thể rời đi.

Thấy người đàn ông

đồng ý, Tống Vy cười gật đầu: “Ừ, em biết rồi, cảm ơn chồng.”

“Không cần cảm ơn anh, trở về sớm một chút là được, đừng quên rằng anh và con đều đợi em ở đây.” Đường Hạo Tuấn nhìn cô bằng ánh mắt thâm tình.

Tống Vy ừ mạnh một tiếng: “Em biết, em sẽ về sớm.”

“Vậy là được, ăn cơm thôi.” Nhìn thấy dì Vương bưng thức ăn qua, Đường Hạo Tuấn nhéo nhéo tay cô, nhẹ giọng nói.

Trên bàn ăn, Tống Vy nhìn về phía dì Vương: “Dì Vương, Hải Dương và Dĩnh Nhi đi học tán thủ rồi sao?”

“Đúng vậy, sáng tay tôi đã đưa hai đứa nhỏ qua đó rồi.” Dì Vương gật đầu.

Lúc đầu, chỉ có Hải Dương học tán thủ, Dĩnh Nhi chỉ đi cùng cậu đến trường tán thủ.

Có lẽ theo cùng một thời gian dài nên Dĩnh Nhi dần nảy sinh hứng thú với tán thủ, sau đó bèn bảo Đường Hạo Tuấn đăng ký cho bé.

Vì vậy, bây giờ hai anh em cùng học với nhau.

Chưa kể, về lĩnh vực này, tư chất thiên bẩm của Dĩnh Nhi còn mạnh hơn Hải Dương.

Dĩnh Nhi mới chỉ học chưa được mấy ngày đã bắt kịp tiến độ của Hải Dương, quả thực là một thiên tài nhỏ về lĩnh vực này.

Cô nói mà, con trai con gái của cô, sao có thể một đứa thì thông minh như một tiểu yêu quái, một đứa thì lại bình thường, chỉ có khuôn mặt đáng yêu được chứ.

Thực tế đã chứng minh rằng, hai đứa con mà cô sinh ra đều rất ưu tú, không có lý gì mà anh trai thông minh, em gái lại không giỏi việc gì.

Không, tài năng thiên bẩm của Dĩnh Nhi đã bộc lộ ra, tài năng võ thuật vô cùng cao, đến Hải Dương cũng không bì nổi, quả thực khiến cô tự hào.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện