Chỉ nhìn cái bắp chân kia, làm người ta nhịn không được muốn nhìn xem khuôn mặt của chủ nhân, có phải hoàn mỹ giống như bắp chân hay không.
Rất nhanh, chủ nhân bắp chân đã lộ diện, lộ ra khuôn mặt mỹ lệ, đẹp mà đầy công kích, từ trong xe dò xét bước ra.
“Tổng giám đốc, là cô Tống.” Ánh mắt Trình Hiệp sáng lên, nhìn Tống Vy đang trả tiền, vội vàng nhắc nhở Đường Hạo Tuấn.
Đường Hạo Tuấn nhàn nhạt liếc anh ta một cái, lại đặt ánh mắt lên người Tống Vy.
Tống Vy đang cúi đầu trả tiền, vì vậy cũng không nhìn thấy hai người.
Cho đến khi tài xế taxi lái xe đi, nhường lại vị trí, không còn xe taxi ngăn lại, lúc này cô mới nhìn thấy Đường Hạo Tuấn và Trình Hiệp ở đối diện.
Tống Vy cũng không ngờ sau khi mình đưa con trai về nhà trọ rồi đến họp, lại trùng hợp gặp Đường Hạo Tuấn như vậy, không khỏi có chút kinh ngạc, Nhưng kinh ngạc qua đi, cô lại chỉnh lại nét mặt của mình, hơi gật đầu với Đường Hạo Tuấn, xem như chào hỏi.
Sau đó đeo túi xách lên không nhìn anh nữa, hai chân thon dài bước đi, đi về phía cửa lớn, thái độ cũng có vẻ vô cũng lãnh đạm.
Lông mày Đường Hạo Tuấn có hơi nhíu lại, đáy lòng có chút không thoải mái, môi mỏng cũng mím lại, ánh mắt tĩnh mịch nhìn bóng lưng của cô, không biết đang nghĩ gì.
Trình Hiệp cũng nhìn Tống Vy, sờ cằm nói: “Tổng giám đốc, nhà thiết kế Tống dường như đang tận lực làm ra vẻ xa lạ với ngài, không phải vì ngày hôm qua ngài phủ nhận vấn đề của cô ấy, cô ấy mới như vậy chứ?”
Đường Hạo Tuấn không nói gì, chỉ là mím môi chặt hơn.
Một lúc sau, anh cho tay vào túi quần, đi đến cửa của tòa nhà.
Trình Hiệp đương nhiên là theo sát.
imgwebtruyen
Tông Vy không nói gì giật giật khóe miệng, có chút ngại ồn, mở túi lấy tai nghe đeo vào, không