Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 578


trước sau

CHƯƠNG 578

Nghe thấy tiếng ồn ào cùng tiếng nhạc đinh tai nhức óc truyền tới từ đầu dây bên kia của cô, khóe mắt Đường Hạo Tuấn nảy lên, nghiêm mặt trầm giọng hỏi: “Em đang ở đâu vậy?”

“Em đang ở quán bar.” Tống Vy nhìn chung quanh rồi trả lời.

Đôi môi mỏng của Đường Hạo Tuấn bắt đầu mím chặt: “Em đến quán bar làm gì?”

Anh đến công ty đón cô nhưng lại có người thông báo là suốt buổi chiều cô không hề trở về công ty, tòa án cũng đã đóng cửa từ lâu, cho nên anh lập tức gọi điện thoại cho cô.

Không ngờ cô còn rất sung sướng, chạy tới quán bar chơi.

Tống Vy nghe ra được sự khó chịu trong lời nói của người đàn ông, lúc này cô mới nhận ra người đàn ông không vui vì chuyện cô đến quán bar, điều này khiến cô không khỏi cảm thấy oan uổng.

“Hôm nay mẹ đã thắng Tống Huy Khanh, vui quá nên mới kéo em tới quán bar để chúc mừng.” Tống Vy xoa huyệt thái dương giải thích.

Đường Hạo Tuấn hơi ngẩn người.

Hóa ra là như vậy.

Anh còn tưởng rằng cô tự chạy đến quán bar chơi nữa.

“Em ở quán bar nào, anh tới đón hai người.” Đường Hạo Tuấn điều chỉnh lại cảm xúc của mình, hé đôi môi mỏng hỏi tiếp.

Tống Vy nói ra tên và địa chỉ của quán bar.

Đường Hạo Tuấn “ừ” một tiếng rồi tắt điện thoại.

Tống Vy thấy đã màn hình điện thoại đã nhảy về giao diện chính thì cũng tắt màn hình đi, chuẩn bị bỏ lại vào trong túi.

Nhưng rồi chợt có một giọng nói kinh ngạc vang lên: “Ấy, đây không phải là Tống Vy sao?”

Đường Hạo Minh?

Tống Vy đứng thẳng

lưng, quay đầu lại nhìn, nhìn thấy Đường Hạo Minh đang ôm một cô gái xinh đẹp đứng phía đối diện, kinh ngạc nhìn cô.

Khóe miệng Tống Vy run rẩy, cũng thấy hơi kinh ngạc. Trong lòng không khỏi cảm thán, thế giới này đúng là nhỏ thật đấy, ở đây mà cô cũng gặp được người quen.

“Tổng giám Đường, xin chào.” Tống Vy bỏ điện thoại vào trong túi, nhẹ nhàng lên tiếng chào hỏi Đường Hạo Minh.

Đường Hạo Minh buông người phụ nữ trong lòng mình ra rồi phất tay, ý nói người phụ nữ đi trước đi.

Người phụ nữ kia không vui lắm.

Đường Hạo Minh nheo mắt, lạnh lùng nhìn cô ta một cái.

Cô ta giật mình, khuôn mặt tái nhợt đi, nhanh chóng cúi đầu rời khỏi đó.

Nhưng trước khi đi cô ta còn không quên trừng mắt nhìn Tống Vy một cái.

Bởi trong suy nghĩ của cô ta, vì Tống Vy xuất hiện nên kim chủ mới vứt bỏ cô ta.

Tống Vy nhướng mày nhăn trán, cảm thấy mình quá vô tội.

Đường Hạo Minh đứng bên cạnh đỡ trán cười vui vẻ, trông dáng vẻ như đang rất thỏa mãn.

Tống Vy liếc mắt nhìn anh ta: “Tổng giám Đường, anh cười đủ chưa?”

Đường Hạo Minh đẩy lại cặp kính đang hơi lệch, không cười nữa, nghiêm túc gật đầu: “Đủ rồi, đủ rồi, tôi vừa xem được một vở kịch hay.”

“Vở kịch hay này không phải là do anh đem đến sao?” Tống Vy thầm lườm anh ta một cái.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện