Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 702


trước sau

CHƯƠNG 702

“Tôi biết rồi, cô gửi số điện thoại của cô ta cho tôi đi, tôi sẽ tự mình liên lạc với cô ta để xác nhận lại.” Trình Hiệp nói.

Sau khi trả lời, tiếp tân nhanh chóng gửi số điện thoại qua.

Trình Hiệp nhập vào ba số đầu tiên, điện thoại di động của anh ta lập tức tự động nhảy ra số điện thoại liên lạc của Giang Hạ.

Con ngươi của Trình Hiệp bỗng nhiên co rụt lại, nhanh chóng đứng bật dậy, điện thoại cũng xém chút nữa cầm không chắc.

Đúng là Giang Hạ!

Nói như vậy, mợ chủ đã thật sự xảy ra chuyện rồi!

Gương mặt của Trình Hiệp lập tức biến sắc, trực tiếp bấm gọi cho Giang Hạ.

Điện thoại nhanh chóng được kết nối, giọng nói nóng nảy của Giang Hạ truyền đến: “Trợ lý Trình phải không?”

“Là tôi, mợ chủ đã xảy ra chuyện gì vậy?” Trình Hiệp lớn tiếng hỏi.

Giang Hạ sắp khóc tới nơi: “Vy Vy bị người ta bắt cóc rồi.”

“Cái gì?” Lưng của Trình Hiệp trở nên lạnh toát.

Giang Hạ lại nói: “Là như vậy, buổi sáng trong lúc Vy Vy tới công ty thì nhận điện thoại của một nhân viên chuyển phát nhanh. Nhân viên chuyển phát nhanh kia không có được thông tin của người gửi, còn nhất định phải đưa tận tay cho Vy Vy. Vy Vy đoán được có khả năng nhân viên chuyển phát nhanh này có vấn đề, sau đó bèn rủ tôi đi chung với cô ấy.”

“Vậy cô có đi chung không?”

“Tôi có đi chung!”

“Cô có đi chung với cô ấy thì tại sao mợ chủ vẫn bị bắt cóc chứ?” Trình Hiệp chất vấn.

Giang Hạ cắn môi: “Trước khi chúng tôi bước vào thang máy, Vy Vy bảo tôi núp vào một chỗ chờ cô ấy, bởi vì cô ấy sợ rằng nếu như nhân viên chuyển phát nhanh kia nhìn thấy chúng tôi có hai người thì sau đó sẽ không xuất hiện nữa. Cho nên tôi núp vào một chỗ gần đó, chờ đến khi tôi phát hiện rằng Tống Vy đã bị nhân viên chuyển phát nhanh viên kia

đưa đi, cũng kịp thời đến để cứu Vy Vy, nhưng mà…”

“Nhưng mà sao?”

Giang Hạ nói trong sự nức nở: “Nhưng mà lại đột nhiên lại có một chiếc xe xuất hiện, lao về phía tôi, mục đích chính là để ngăn cản tôi đến cứu Vy Vy, chắc chắn bọn chúng đã sớm nghĩ đến Vy Vy sẽ nghi ngờ nhân viên chuyển phát nhanh có vấn đề, sẽ dẫn theo người theo, cho nên mới an bài cặn kẽ như vậy.”

Trình Hiệp hít vào một luồng khí lạnh.

Nói như vậy thì đây là một âm mưu bắt cóc, còn là một âm mưu được tính toán vô cùng kỹ lưỡng!

“Trợ lý Trình, tôi đã báo cho cảnh sát rồi, tôi cũng vừa nói cho bộ phận giám sát của của toà nhà, gửi video giám sát của bãi đỗ xe cho bên phía đồn cảnh sát. Bên phía đồn cảnh sát cũng đã bắt đầu hành động, cho nên anh mau tranh thủ thời gian thông báo cho tổng giám đốc Đường đi.” Giang Hạ nói một cách thúc giục.

Trình Hiệp gật gật đầu: “Tôi biết rồi.”

Cuộc trò chuyện kết thúc, anh ta đứng dậy, nhanh chóng đi về phía văn phòng của tổng giám đốc.

Đường Hạo Tuấn đang ở trong phòng làm việc nói chuyện với mấy vị lãnh đạo khác, thấy Trình Hiệp không thèm gõ cửa mà đột nhiên xông tới, đôi mắt anh bực bội nheo lại.

Nhưng rất nhanh, anh đã thấy sắc mặt lạ thường của Trình Hiệp. Ý thức được có lẽ đã có chuyện gì xảy ra, anh khép lại tài liệu trong tay, nhìn mấy vị lãnh đạo trước mặt: “Chuyện này nói đến đây thôi, bản thiết kế vừa rồi cũng khá ổn, mọi người có thể sắp xếp cho cấp dưới thực hiện, cuối tháng tôi muốn nhìn thấy kết quả.”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện