"Hả?" Tống Vy ngây người.
Thấy cô không nói gì, Đường Hạo Tuấn nhíu mày: "Còn đứng ngay đó làm gì, một lát nữa có hội nghị." "Vâng." Nghe thấy hai chữ hội nghị, Tống Vy lập tức lấy lại tinh thần, xách cái túi đi về phía nhà vệ sinh.
Sau khi đi vào nhà vệ sinh, cô ngửi thấy trong không khí mùi bạc hà thơm ngát, chợt ý thức được, nơi này cũng coi là phòng của Đường Hạo Tuấn.
Cô thế mà ở trong phòng anh tắm rửa.
Tống Vy quay đầu nhìn thoáng qua cửa nhà vệ sinh, khuôn mặt nhỏ không khỏi ửng hồng.
Nhưng mà cảm giác dính nhớp trên người khiến cô nhanh chóng bình tĩnh lại, cô hít sâu một hơi không nghĩ nhiều nữa, đi tắm rửa.
Nghe tiếng nước rào rào từ trong nhà vệ sinh truyền đến, Đường Hạo Tuấn đang xử lý tài liệu bỗng dừng bút trong tay lại, ánh mắt trầm xuống nhìn về phía nhà vệ sinh.
Sau khi nhìn một lúc, anh đột ngột đứng dậy, có chút nóng nảy giật giật cà vạt, sau đó kéo ngăn kéo ra, lấy từ bên trong ra một hộp thuốc đi về phía ban công.
Cảm nhận được gió lạnh ngoài ban công thổi tới, Đường Hạo Tuấn day day huyệt Thái Dương, lúc này mới bình tĩnh hơn.
Tống Vy nhanh chóng tắm xong đi ra, phát hiện anh không ở trong phòng, đang nghĩ có phải anh đã đi ra ngoài rồi hay không thì cửa văn phòng đột nhiên bị người ta đẩy ra.
Trình Hiệp từ bên ngoài đi vào, cầm trong tay một tập tài liệu: "Tổng giám đốc Đường, liên quan tới hơn nửa năm.."
Anh ta còn chưa dứt lời, đã nhìn thấy Tổng Vy đứng trước ghế sô pha, đang cầm khăn tắm lau tóc, kinh ngạc đến mức kính cũng tuột xuống: "Nhà thiết kế Tống, tại sao cô lại ở đây, còn nữa cô đây.
."
Tóc còn ướt, trên người tỏa ra hơi nước, rõ ràng là vừa tắm xong.
Ở trong văn phòng Tổng giám đốc tắm rửa, chẳng lẽ cô và