Địch Thiên Đông là ai?
Đó chính là sư phụ võ thuật nổi tiếng nhất hai năm gần đây!
Rất nhiều cuộc thi uy tín đều lưu lại truyền kỳ của hắn ta.
Đặc biệt là võ quán Thiên Đông do hắn ta sáng lập có hơn một trăm chi nhánh trên cả nước, chỉ riêng thành phố Tây Xuyên đã có hơn mười chi nhánh.
Hắn ta quả thực có năng lực mua một nửa cổ phần công ty nhà họ Tô.
"Không ngờ Tiểu Hải lại quen biết Địch sư phụ."
"Đúng vậy, quan hệ rộng ghê!"
"Nhà chúng ta có Tiểu Hải giỏi xã giao nhất, có thể kết bạn với cả nhân vật như vậy, ha ha."
Người nhà họ Tô phục hồi tinh thần từ trong sự kinh ngạc, nhịn không được khen ngợi Tô Hải.
Nghe mọi người tán thưởng, Tô Diệu cũng không dám đồng ý bừa, cô cảm thấy việc nhà họ Tô cần làm hiện giờ không phải là nghĩ cách bán cổ phần công ty như thế nào, mà là nghiêm túc làm ăn phát triển gia tộc, chờ tình hình gia tộc chuyển biến tốt hơn rồi hãy nghĩ đến việc mở công ty mới.
Nhưng bây giờ mọi người đều đồng ý đề nghị của Tô Hải, cô cũng không tiện chen miệng vào.
"Tiểu Hải à, nếu đã vậy thì cháu mau gọi điện cho Địch sư phụ đi, nói chuyện ẩn ý chút." Bà Tô cười híp mắt bảo Tô Hải.
Tô Hải gật đầu, lấy điện thoại ra gọi cho Địch Thiên Đông.
Để khoe khoang, anh ta còn cố ý mở loa ngoài.
"Alo, anh Địch, em là Tô Hải đây." Tô Hải cười nói: "Em có mối làm ăn muốn bàn với anh, không biết anh có hứng thú không."
Tiếng cười sang sảng của Địch Thiên Đông truyền ra từ trong điện thoại: "Thì ra là chú em Tô Hải à, hai ta là quan hệ gì chứ? Chú muốn hợp tác với anh cái gì cũng được."
Nghe lời này Tô Hải cười càng vui vẻ, anh ta nói: "Được, vậy phiền anh đến trang viên nhà họ Tô một chuyến, chúng ta gặp mặt nói chuyện."
"Được, vừa hay anh đang ở Tây Xuyên, lát nữa sẽ tới." Địch Thiên Đông vui vẻ đồng ý.
Cúp điện thoại xong, Tô Hải nói với bà Tô: "Bà nội, nói tốt rồi, lát nữa Địch sư phụ sẽ đến."
Bà Tô đã sớm nghe rõ cuộc nói chuyện của bọn họ, cười híp cả mắt, quả nhiên thời điểm quan trọng vẫn phải dựa vào cháu trai mình, bà ta gật đầu cười: "Tốt lắm tốt lắm, đàm phán hợp tác thành công với Địch sư phụ, Tiểu Hải sẽ thành người có công lớn với nhà họ Tô, đến lúc đó bà nội nhất định sẽ thưởng thật lớn cho cháu."
Tô Hải nghe xong liền gật đầu, trong lòng vui đến nở hoa.
Quả nhiên bà nội thương anh ta nhất, không biết hợp tác thành công sẽ được thưởng gì đây?
Ngay khi Tô Hải đang ảo tưởng bà Tô lại nói: "Tiểu Hải à, nếu lần này có thể bán được cổ phần công ty, bà không chỉ thưởng cho cháu mà sẽ còn suy xét cho cháu trở thành người thừa kế nhà họ Tô."
Tô Hải nghe xong hai mắt tỏa sáng, trong lòng mừng như điên, anh ta cuống quít nói với bà Tô: "Cám ơn bà nội, cám ơn bà nội."
Nói xong liền theo bản năng nhìn qua Tô Diệu, vẻ mặt đắc ý.
Cô rất giỏi đúng không?
Huyễn Ngu chỉ chấp nhận cô đúng không?
Thì sao? Lúc nhà họ Tô gặp khó khăn vẫn phải dựa vào Tô Hải này đấy thôi?
Hai mươi phút sau, một chiếc Lincoln từ từ dừng lại trước của trang viên nhà họ Tô.
Một người đàn ông mặc âu phục đơn giản, đeo kính râm bước xuống xe, theo sau hắn ta còn có vài tên vệ sĩ cao to mặc âu phục màu đen.
Người tới chính là Địch Thiên Đông.
Người này mới chỉ hơn hai mươi tuổi, dựa vào kỹ thuật xuất sắc vang danh giới võ thuật, là một người cực kỳ có năng lực.
"Bà ơi, Địch sư phụ của võ quán Thiên Đông đến rồi."
"Mau, mau mời Địch sư phụ vào đây." Bà Tô kích động đứng lên.
Người nhà họ Tô cũng không nhịn được duỗi cổ nhìn ra cửa.
Tô Hải đứng chờ ở cửa.
Địch Thiên Đông tháo kính râm bước nhanh tới, người tập võ hành động lưu loát, khí thế cực kỳ mạnh mẽ.
"Ha ha, anh Địch, anh tới nhanh thế." Tô Hải vội vàng đi lên tiếp đón, chủ động cầm tay hắn ta đưa vào đại sảnh, giới thiệu: "Anh Địch, đây là bà nội em."
"Chào bà." Địch Thiên Đông gật đầu xem như chào hỏi với bà Tô, giọng điệu có chút ngạo mạn.
"Địch sư phụ mời ngồi."
Bà Tô cũng không để ý, dù sao người ta cũng có thực lực, thái độ ngạo mạn cũng là chuyện bình thường.
Địch Thiên Đông tùy ý ngồi xuống, bắt chéo chân, vệ sĩ đứng thành một hàng sau hắn ta, cực kỳ phô trương.
Người nhà họ Tô đều bị khí thế mạnh mẽ của hắn ta dọa sợ, cả đám im miệng không dám nói câu nào.
Bà Tô