Ánh sáng lóe lên từ cây dao lớn, mang theo một sức mạnh kinh hồn bạt vía! Chỉ một đòn duy nhất! Lê Uy Long đã cắt ngang thân những kẻ mặc đồ đen đang đà lao về phía trước thành hai khúc!
Lũ người chạy phía sau chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra vẫn vung kiếm lên nhắm thẳng Lê Uy Long mà ra đòn trí mạng.
Đối thủ có quá nhiều dao, Lê Uy Long chỉ có thể chọn lựa nhảy lên cao qua đầu lũ người đông nhung nhúc.
Quá đà, lũ lâu la đâm thẳng vào nhau tự kết liễu những kẻ là anh em trong bang hội!
Ngay khi nhảy lên cao, Lê Uy Long nhìn thấy bên trong nhà máy gương mặt đắc thắng của gã quản gia Trương Minh Thọ của Trương gia. Vậy ra tất cả những kẻ này đều là tay chân của gia đình nhà họ Trương. Sự căm hận của Lê Uy Long lên tới đỉnh điểm.
Tốt! Cả hai hổ cùng đến! Cả hai kẻ thù giết cha anh ta đều đang có mặt tại đây! Vậy tối nay, hãy cho chúng nếm mùi sức mạnh của kiếm thuật gia đình họ Dương
Nghĩ đến đoạn video cảnh người cha già tàn tật bị chúng bao vây mà đâm chém tới khi trút hơi thở cuối cùng, ý niệm giết người của Lê Uy Long trào dâng như dòng nước lũ.
Chúng phải chết hết! Chết hết!
Từ trên cao rơi xuống, anh ta xoạc thẳng hai chân, tung liên hoàn cước sấm sét.
"Bốp… Bốp… Bốp!
"Á ... ..."
‘Hự!’
“Ối!’
Vài kẻ văng mạnh lên không trung rồi rơi xuống đất!
Mọi thứ chỉ diễn ra trong chớp mắt. Đến lúc này lũ côn đồ Trương Gia mới nhận ra Lê Uy Long đã cắt đôi bao nhiêu người chỉ bằng một nhát dao tàn độc!
Những xác chết bị đứt làm đôi tuôn máu ra như suối, hòa cùng dòng nước mưa khiến mặt đất đỏ ngầu!
Và con dao lớn trong tay Lê Uy Long vẫn còn đang rỏ máu!
Lũ côn đồ bắt đầu sợ hãi!
Tuy nhiên chính chúng đã đề nghị băm vằm Lê Uy Long ra cho hả giận thì phải làm tới tận bước cuối cùng. Chúng không còn đường lui nào nữa!
"Lên! Chém chết hắn đi!" Một kẻ trong đám lâu la mặc đồ đen hét lên.
Vậy là chúng lại điên cuồng lao vào Lê Uy Long một lần nữa!
Chúng không tin rằng hơn hai trăm người ở đây mà không thể giết nổi Lê Uy Long!
Trước sự tấn công ồ ạt lần này, Lê Uy Long không nhảy lên để tránh mà trực tiếp thể hiện kiếm pháp của Dương gia nhằm chống đỡ khí thế bức người của lũ cặn bã nhà họ Trương. Trong màn mưa xối xả, ánh sáng của những thanh đao lóe lên còn sắc lạnh hơn cả những tia chớp trên bầu trời. Những cái đầu bay lên, lớp thân dưới ngã xuống,