Vì thế bà ta tiếp tục bấm số gọi Dư Hân để mời hai vợ chồng qua nhà dùng bữa.
Chu Nhược Mai không muốn bà mất vui nên đành miễn cưỡng nhận lời.
Hết giờ làm, Vĩnh Thiên lại tới phía chân cầu thang đợi Chu Nhược Mai. Hôm nay cô không lái xe vì biết chắc anh sẽ lại qua đón.
Tiếc là cô không hề biết cả ngày anh chẳng đi đâu mà ở rất gần cô, trong cùng tòa nhà. Và thậm chí người chồng bất đắc dĩ của cô còn là Chủ tịch của Tập đoàn Galaxy hùng mạnh!
"Hôm nay, bà tôi lại mời chúng ta tới nhà ăn tối."
Chu Nhược Mai bận rộn cả ngày nên không có thời gian để gọi Lê Uy Long để nói về chuyện đó.
"Được rồi, em hãy lên xe đi." Lê Uy Long phải đích thân đưa Chu Nhược Mai đi đề phòng bất trắc.
Một là vì hôm nay cô không đi xe, và thứ hai là vì chỉ còn hai ngày trong thời hạn bảy ngày mà anh dành cho gia đình họ Trương và đám tay chân của Lưu Bảo Thục. Chúng có thể sẽ hành động bất cứ lúc nào, vì vậy anh càng phải theo sát cô trong những ngày tới.
Lên xe, Chu Nhược Mai vui vẻ thông báo: "Tôi muốn nói với anh một tin tốt lành. Vị Chủ tịch tập đoàn, đồng đội của anh đã đồng ý giao một dự án lớn cho công ty Chu Thành."
"À." Lê Uy Long vốn đã biết chuyện đó, vì vậy anh đáp lời cô có phần thờ ơ.
"Sao anh có vẻ không ngạc nhiên chút nào vậy? Tôi không ngờ vị Chủ tịch Tập đoàn Galaxy lại trân trọng anh đến thế!" Chu Nhược Mai hơi cúi đầu.
"Tất nhiên là vậy. Tôi đã nói với em rồi. Tôi và anh ấy là đồng đội vào sinh ra tử, nên chắc chắn với anh ấy ý muốn của em cũng là ý muốn của tôi." Lê Uy Long mỉm cười dịu dàng với cô.
"Cảm ơn anh, vì đã giúp đỡ gia đình họ Chu của chúng tôi rất nhiều." Chu Nhược Mai ngập ngừng nói, đôi má ửng hồng xinh đẹp. Cô chưa bao giờ nói lời cảm ơn với Lê Uy Long. Hôm nay là lần đầu tiên cô nói.
"Cảm ơn sao? Tôi không quan trọng lời cảm ơn của em lắm. Nhưng em đã hứa với tôi rồi, đừng quên!" Lê Uy Long mỉm cười còn dịu dàng hơn nữa.
"Tôi đã hứa gì với anh?" Chu Nhược Mai thẹn thùng tới nỗi không dám ngẩng đầu lên nhìn.
"Đêm qua em đã nói với tôi rằng nếu tôi giúp Chu gia giành được dự án, em sẽ làm điều đó với tôi một lần nữa, em nhớ không? Giờ em có hối hận không?" Lê Uy Long tấn