"Bây giờ tôi không thể giải thích điều này với cô được. Cô có thể hứa với tôi rằng nếu tôi bị cảnh sát bắt đi cô sẽ gọi điện cho bạn tôi không?" Lê Uy Long hỏi lại Bích Loan một lần nữa.
"Tất nhiên rồi." Bích Loan ngay lập tức gật đầu. Lê Uy Long không chỉ có ơn cứu mạng với cô mà còn là anh hùng trong trái tim cô. Tất nhiên, cô không có lý do gì để từ chối một lời yêu cầu đơn giản như thế.
"Được rồi, vậy tôi sẽ cho cô số điện thoại di động của bạn tôi. Cô hãy lưu vào máy. Số điện thoại di động của cậu ấy là ..."
Lê Uy Long đọc số di động của Thiên Thành cho Bích Loan.
Nhập số xong, Bích Loan muốn lưu, bèn hỏi: "Tên của bạn anh là gì?"
"Thiên Thành." Lê Uy Long trả lời.
"Thiên Thành? Đó không phải là chiến binh giả mạo của đội quân Đại Long mà mọi người đồn thổi dạo gần đây sao?" Bích Loan ngạc nhiên hỏi.
"Đúng. Chính là anh ấy." Lê Uy Long không phủ nhận.
"Anh thực sự là một người anh hùng vĩ đại. Vậy sao lại có thể giao du với những con người giả mạo, yêu thích sự phù phiếm mà giả vờ làm Tướng quân đó được?" Bích Loan hỏi.
"..." Lê Uy Long giật mình. Anh không thể giải thích điều này với Bích Loan được.
"Nếu anh thực sự bị cảnh sát bắt đi, thì Thiên Thành, một sĩ quan giả mạo, có thể cứu được anh không?" Bích Loan tiếp tục hỏi.
"Được rồi. Cô chỉ cần nhớ rằng nếu tôi bị bắt đi, cô sẽ gọi cho anh ấy ngay và nói rằng tôi đã bị bắt. Còn những điều khác cô không cần nghĩ đến." Lê Uy Long nhắc nhở Bích Loan thêm một lần nữa.
"Được rồi. Em nhớ rồi. Em hi vọng anh sẽ không bị bắt. " Bích Loan thực sự không trông mong bất cứ điều gì ở Thiên Thành, chỉ hy vọng rằng Lê Uy Long sẽ không bị bắt.
...
Thung lũng Ngạc Na…
Chín giờ tối, Cao Kim Bình dẫn đầu bang Hổ Báo tiến về Thung lũng Ngạc Na bên ngoài vùng ngoại ô phía đông.
Tạ Ngọc Liên cũng dẫn Trương gia, già và trẻ, lặng lẽ đến đó chờ đợi xem màn trình diễn lấy mạng Lê Uy Long.
Hoàng Minh Yên đích thân dẫn theo những tay chân thân tín, trang bị vũ khí đầy đủ, nhanh chóng tới bệnh viện nơi Lê Uy Long đang điều trị.
Lúc này, trong bệnh viện….
"Vĩnh Thiên, đoán xem ai đến thăm anh này?" Chu Nhược Mai lấp ló ngoài cửa phòng của Lê Uy Long, bí ẩn nở một nụ cười tươi tắn.