"Haha, thằng khốn này đã trở thành tù nhân, đến mạng nó còn chẳng giữ được thì làm sao có thể phá hủy Trương gia mấy người chứ?" Cao Kim Bình vừa nói vừa cười lớn.
"Lê Uy Long chó chết, là tao đã giết bố mày đấy! Mày làm gì được tao nào? Bây giờ mày đã nằm trong tay chúng tao rồi!? Haha...." Trương Minh Trí cũng đắc ý vênh váo vào lúc này.
"Lê Uy Long, ngươi dám chạy đến nhà họ Trương ngày hôm đó và công khai phế tự con trai ta. Tối nay, ta sẽ từ từ tra tấn ngươi, khiến ngươi sống không bằng chết!!" Phan Hoài Lan thấy Lê Uy Long bị trói chặt và tay vẫn đeo cùm sắt thì không còn e sợ anh nữa, vênh mặt hớn hở nói.
"Thằng khốn nạn, mày đã giết rất nhiều anh em của băng Hổ Báo, tối nay, tao sẽ bắt mày nợ máu phải trả bằng máu!!" Lưu Bảo Thục cũng có mặt và nói thêm vào với vẻ giận dữ.
....................
Lê Uy Long im lặng nhìn những kẻ thù này dương dương tự đắc, không hề bác bỏ lời chúng, anh sẽ để chúng được kiêu ngạo thêm một lúc nữa.
Lúc này anh đang âm thầm chờ đợi, đợi sư đoàn của sĩ quan Lưu xông đến. Trước khi họ đến đây, tốt nhất không nên manh động mà chọc giận bọn chúng. Điều đó chỉ khiến chúng tăng máu não và nhanh chóng đẩy anh vào chỗ chết thôi. Lúc này, tốt hơn hết là hãy yên lặng chịu đựng.
Anh liếc nhìn xung quanh một cách cẩn thận và thấy Cao Kim Bình, thủ lĩnh cao nhất của băng Hổ Báo, cùng với Võ Trung Hiếu và bốn thủ lĩnh khu vực của băng đảng đó đều có mặt.
Tất cả các thành viên Trương gia cũng đã đến. Tạ Ngọc Liên, Trương Minh Nghị, Phan Hoài Lan và Trương Minh Trí đều có mặt, và thậm chí cả tay sai của Trương Minh Trí, người có liên quan đến vụ giết cha anh, Trương Minh Phú, cũng đang ở đây.
Nếu sư đoàn chiến đấu của Lưu Bảo Kim có thể đến kịp lúc, họ có thể giết tất cả chúng chỉ trong một phút!
.................
Sau khi vội vã trở lại Sở cảnh sát thành phố, Ánh Hạ đã hỏi các đồng nghiệp của mình và biết rằng Lê Uy Long và những người khác đã không hề được đưa đến đây!
Các đồng nghiệp của cô thậm chí còn không biết gì về vụ bắt giữ Lê Uy Long của giám đốc Hoàng!
Trong lòng Ánh Hạ cảm thấy rất kỳ lạ. Tính thời gian nếu giám đốc Hoàng đến bắt Lê Uy Long, Chu Nhược Mai và những người khác ở bệnh viện, sau đó quay trở lại sở cảnh sát thì đáng lẽ ra họ đã đến đây từ lâu rồi. Hẳn là có chuyện gì đó đã xảy ra!
Sau khi chờ đợi thêm vài phút, Ánh Hạ vẫn không nghe được chút tin tức nào về việc Lê Uy Long được đưa về Sở cảnh sát, một linh cảm đáng ngại dần xuất hiện trong đầu cô.
Trước giờ, Hoàng Minh Yên luôn hành động bí mật, việc gì liên quan đến ông ta cũng chỉ có mình ông ta biết. Hơn nữa, lần này ông ta không chỉ bắt Lê Uy Long mà còn bắt giữ cả Chu Nhược Mai, Ngô Vy và Nguyễn Tú Cẩm nữa.
Sự việc bất thường này khiến Ánh Hạ lo lắng rằng Hoàng Minh Yên bắt người đi là vì có mục đích khác.
Cô từ lâu đã nghi ngờ ông ta có quan