"Tất nhiên là có. Nếu không, làm sao tôi dám nói rằng phương pháp của Giám đốc Hoàng chỉ là một mẹo vặt?" Tạ Ngọc Liên nói với một nụ cười.
"Mời bà Trương chỉ dạy." Hoàng Minh Yên nhũn nhặn muốn nghe xem Tạ Ngọc Liên muốn nói điều gì..
"Ba người đẹp tuyệt vời đang bị trói trước mặt mà ông chỉ có thể nghĩ ra cách dùng dao rạch mặt thôi sao? Các ông không thấy rằng việc đó thật sự là hơi bạo lực với các cô ấy quá à?"
Tạ Ngọc Liên không vội vàng nói về phương pháp của mình mà thay vào đó lại hỏi ngược lại một câu.
Nghe câu hỏi của Tạ Ngọc Liên, cả Hoàng Minh Yên và Cao Kim Bình đều trầm ngâm suy nghĩ.
"Tôi cũng muốn hỏi bà Trương có cách gì đối xử với bọn họ hay hơn để Lê Uy Long chết mà không nhắm mắt được?" Cao Kim Bình hỏi.
"Nếu Lê Uy Long phải giương mắt chứng kiến cảnh vợ mình bị nhiều người đàn ông lạm dụng đến chết thì hãy đoán xem, trái tim hắn ta sẽ đau đớn đến mức nào? Đó mới là điều đau đớn nhất của một thằng đàn ông trên đời này! Ha… ha…!" Bà Trương đắc thắng nở một nụ cười thâm độc.
Bà ta căm hận Lê Uy Long tới tận xương tủy nên nhất định đề xuất ra phương pháp tàn độc này.
Bởi vì Lê Uy Long không chỉ tặng bà ta một chiếc quan tài trong bữa tiệc mừng thọ bảy mươi tuổi mà còn phế tự đứa cháu yêu quý của bà ta ngay tại chỗ.
Bây giờ cuối cùng Lê Uy Long đã bị bắt, tất nhiên bà ta phải hành hạ hắn bằng cách nào thâm độc nhất rồi mới cho phép hắn ta chết trong đau đớn.
Cả Hoàng Minh Yên và Cao Kim Bình đều cười phá lên!
Bọn chúng thực sự đã nghĩ đến phương pháp này trước đó, nhưng dưới con mắt của rất nhiều người ở đây, chúng cảm thấy ở địa vị của chúng mà phải nói ra điều đó thì có vẻ không được hợp lý lắm. Vả lại đây cũng là một nơi công cộng. Thật không ngờ một bà già như Tạ Ngọc Liên thậm chí còn tàn nhẫn hơn cả bọn chúng, dám đề xuất phương pháp này!
Chu Nhược Mai, Ngô Vy và Nguyễn Tú Cẩm sắp ngất xỉu khi nghe những lời Tạ Ngọc Liên vừa nói!
Họ không bao giờ tưởng tượng được rằng một người đàn bà như Tạ Ngọc Liên lại có thể nghĩ ra một phương pháp độc ác như vậy! Cùng là đàn bà, bà ta cũng biết đó chính là điều man rợ