"Đường đường là lãnh đạo một thành phố, vậy mà Trương Minh Thành này lại trốn đến lãnh sự quán quốc gia khác. Đây thực sự không khác gì tội phản nghịch, bôi nhọ danh dự của nước ta! Hãy để cho sư đoàn tinh nhuệ của anh bao vây đại sứ quán Đông quốc ngay lập tức, phải đảm bảo rằng họ sẽ giao nộp tên phản bội Trương Minh Thành!" Lê Uy Long giận dữ ra lệnh. .
"Lê Soái, bao vậy đại sứ quán thì có vẻ hơi nghiêm trọng! E là sẽ gây bất hòa dẫn đến chiến tranh giữa hai nước!" Minh Hải lo lắng nói.
"Anh sợ cái gì chứ? Chúng ta là một quốc gia lớn với những con người vĩ đại và các chiến binh mạnh mẽ. Đông quốc sẽ không dám gây chiến với chúng ta đâu! Hãy tiếp tục làm như tôi đã nói, chúng ta nhất định phải bắt bằng được tên phản tặc Trương Minh Thành!" Lê Uy Long nhấn mạnh lời nói của mình.
"Vâng, tôi hiểu rồi!" Minh Hải không dám nhiều lời thêm nữa, chỉ đành thực hiện ngay mệnh lệnh của Lê Uy Long.
................
Tại Đại sứ quán Đông quốc....
Đại diện ban lãnh sự của Đại sứ quán thấy bí thư thành ủy Đà Lạt Trương Minh Thành đột nhiên hớt hải chạy đến, ông ta rất ngạc nhiên và đã ra gặp riêng hắn ta.
"Tôi biết rất nhiều bí mật của đất nước này, cũng đã mang một số thông tin tuyệt mật đến đây. Chỉ cần các người có thể đảm bảo an toàn cho tôi và đưa tôi đến Đông quốc bình an vô sự, tôi sẵn sàng cung cấp ngay cho Đông quốc tất cả những thông tin này." Trương Minh Thành vừa thở hổn hển vừa nói.
"Được! Đừng quá lo lắng, ông Trương. Bây giờ ông đã vào trong đại sứ quá Đông quốc rồi, tôi đảm bảo sẽ không có bất cứ ai có thể gây phương hại đến ông. Bây giờ ông đã an toàn, có thể cho chúng tôi xem qua một số thông tin ông mang đến không?" Đại diện Đại sứ quán nói.
"Không được! Chỉ sau khi đến được Đông quốc an toàn, tôi mới có thể cung cấp những thông tin và bí mật mà tôi biết." Đã leo được lên chứ Bí thư thành ủy, dĩ nhiên Trương Minh Thành không phải kẻ ngu ngốc. Trước khi có thể đến Đông quốc an toàn, ông ta tuyệt đối sẽ không bàn giao những thông tin này.
Trong lòng Trương Minh Nghị cũng không hoàn toàn tin tưởng đại diện đại sứ quán, ông ta lo rằng người này sẽ qua cầu rút ván sau khi có được thông tin, và sẽ không cố gắng hết sức để bảo vệ sự an toàn của mình.
"Được, vậy hãy đợi đến khi ông đến Đông quốc vậy. Tôi sẽ sắp xếp để ông được đưa đến đó một cách bí mật." Người đại diện không hề tỏ ý ép buộc, ông ta biết dù sao thì Trương Minh Thành cũng phải sớm trao ra nó.
Ông ta cũng tin rằng Trương Minh Trí, với tư cách là bí thư thành ủy Đà Lạt, hẳn phải nắm giữ một số thông tin bí mật về đất nước này. Một người có giá trị như vậy