Nghe câu hỏi của Chu Nhược Mai, bà Hoàng và Chu Hữu Lộc ngay lập tức cứng họng. Cả hai đều bối rối và không biết phải trả lời thế nào.
Bà Hoàng tránh không trả lời câu hỏi của Chu Nhược Mai, thay vào đó lại hỏi: "Bà nghe nói hôm nay có cả vị Tổng chỉ huy chiến trường miền Nam, Minh Hải, và một sư đoàn vô cùng hùng mạnh đang ở đây phải không? Họ có còn ở trong đó không?"
"Tất cả họ vẫn còn ở bên trong! Chỉ có chúng cháu và những thường dân khác là được mời ra ngoài còn bọn họ và đội quân vẫn còn bên trong." Chu Nhược Mai thực thà nói.
"Thật tốt nếu họ ở trong đó. Vậy chúng ta sẽ vào để đi gặp họ." Bà ta chắc chắn với cương vị là bà vợ của Lê Uy Long, người ta ắt hẳn phải cho bà ta vào.
Đúng lúc Lê Uy Long đang chuẩn bị xử tử những tên tội đồ trước ngôi mộ của Dương Văn Diệp thì một người lính chạy vào nói:
"Báo cáo Soái tướng! Có thêm vài người muốn vào thắp hương cho cụ ông. Một bà nói rằng bà ta là bà bên vợ của ngài. Ngài có đồng ý cho họ vào không? "
"Ngăn họ lại! Không cho họ vào!" Lê Uy Long nói.
Anh quyết định ngay mà không mảy may do dự. Bà Hoàng và những người khác trong Chu gia hẳn đã nghe nói rằng có rất nhiều tên tuổi lớn trong buổi lễ phúng điếu ngày hôm nay, vì vậy họ đã thay đổi ý định ban đầu và cùng nhau đến. khi anh ngỏ lời mời, bọn họ đã thẳng thừng từ chối, bây giờ thấy lợi ích bày ngay trước mắt họ lại hăm hở đến tiễn đưa cha anh. Những người như vậy anh không tiếp!
"Tuân lệnh!"
"Các anh hãy nói với họ rằng Minh Hải, vị Tổng chỉ huy chiến trường miền Nam không đồng ý cho họ vào. Bây giờ buổi lễ tưởng niệm đã kết thúc nên không ai được vào đây nữa." Lê Uy Long nói thêm.
Mặc dù anh đã tiết lộ danh tính thực sự của mình với Hoàng Minh Yên, Trương Minh Thành và những người khác, anh vẫn không thực sự muốn cho Chu gia biết thân phận thực sự của mình, vì vậy anh vin vào Minh Hải, nói anh ta không đồng ý cho họ vào viếng.
"..." Minh Hải đổ mồ hôi. Bất đắc dĩ anh ta lại trở thành tấm bia đỡ đạn cho vị Lê Soái này!
"Tuân lệnh!"
Người lính chào kiểu nhà binh và ngay lập tức chạy trở ra ngoài.
Trong chốc lát, bà Hoàng thấy người lính vào báo cáo đã chạy ra.
"Bây giờ chúng ta có thể vào chưa?" Bà Hoàng mỉm cười hỏi.
"Bà không thể vào, thưa bà.