Còn Lê Uy Long, bị Chu Nhược Mai đuổi về phòng khách, vừa chán nản lại vừa ngồi không rảnh rỗi, đột nhiên anh nhớ tới người cha nuôi Dương Văn Diệp.
Vĩnh Thiên nghĩ tới các camera ẩn được lắp đặt trong phòng khách của biệt thự để phòng kẻ cắp vào nhà. Muốn nhìn lại hình ảnh của người cha, anh liền mở những video giám sát từ các camera này xem cha mình đã sống như thế nào trong khoảng thời gian anh phải ra chiến trường chiến đấu.
Những ngày đầu, anh thấy cha mình đã có một thời gian sống vui vẻ. Sau đó, Tô Ánh Tuyết bắt đầu quấy rối và hành hạ ông, bắt ông dọn dẹp vệ sinh hoặc làm hết việc này đến việc khác. Dương Văn Diệp luôn làm việc chăm chỉ, nhưng Tô Ánh Tuyết lại tìm đủ cách để hạch sách và bắt nạt ông. Khi ăn hạt dưa, bà ta cố tình vứt vỏ xuống đất và bắt ông phải dọn dẹp cho mình. Khi uống nước, bà ta cố tình đổ nước tràn lan trên mặt đất và yêu cầu ông phải lau khô và nhiều điều tai quái, vô lý khác nữa. Chân ông tàn tật vậy mà ông không được lấy phút nghỉ ngơi, phải phục vụ, dọn dẹp, lau chùi nhà cửa suốt cả ngày!
Lê Uy Long sững sờ vì tức giận! Anh không ngờ cha mình lại phải sống nhẫn nhục, chịu đựng như vậy ở nhà trong suốt thời gian anh phải ra chiến trường chiến đấu!
Thậm tệ hơn, một đêm Tô Ánh Tuyết còn bắt cha anh phải đổ nước rửa chân của bà ta! Rồi bà ta còn cố tình hắt đổ chậu nước bắt ông phải lau sạch nước trên sàn, nếu không sẽ đuổi ông ra khỏi nhà.
Cha anh không thể chịu đựng thêm được nữa vì vậy ngay đêm đó ông đã bỏ đi khỏi ngôi biệt thự!
Những thước phim bày ngay trước mắt làm cơn giận trong lòng Lê Uy Long sôi trào. Anh không ngờ lần này Tô Ánh Tuyết lại quá đáng như vậy!
Có nghĩa rằng chính bà ta đã đuổi bố mình đi!
Vĩnh Thiên xem lại thời gian trên video và thấy rằng đêm Dương Văn Diệp bị Tô Ánh Tuyết đuổi ra khỏi nhà cũng chính là đêm ông bị bọn Trương Minh Trí và băng Hổ Báo đánh đập đến chết trong công viên!