“Về phương diện này cũng có một chút yếu tố! Dù sao giữa anh và cậu ấy cũng là anh em sống chết có nhau, các cụ có câu “nước phù sa không chảy ruộng ngoài”. Nếu em không được làm chủ tịch thì ai được làm?” Lê Uy Long nói.
“Bạn của anh thật hào phóng, lại cho em năm mươi phần trăm cổ phần, đây đúng là là một chiếc bánh từ trên trời rơi xuống!” Chu Nhược Mai nói.
“Đối với cậu ta, tập đoàn Galaxy chỉ là một công ty nhỏ, việc chia cho em năm mươi phần trăm cổ phần chỉ là chút tiền tiêu vặt của cậu ta, em không cần phải ngạc nhiên.” Lê Uy Long nói.
“Năm mươi phần trăm cổ phần của tập đoàn Galaxy chỉ là tiền tiêu vặt. Anh ta giàu có cỡ nào chứ?” Chu Nhược Mai ngạc nhiên.
“Anh cũng không rõ, có lẽ nhiều đến mức đến cả cậu ta cũng không rõ!” Lê Uy Long nói.
“Tất cả bạn bè của anh giỏi giang như vậy, tại sao anh lại kém nhất so với tất cả các bạn chứ?” Chu Nhược Mai nói.
“…” Lê Uy Long cứng họng một lúc, không biết nên trả lời như thế nào.
“Bạn của anh đã đề nghị em làm hợp đồng với tập đoàn Galaxy. Anh có nghĩ em nên ký nó không?” Chu Nhược Mai hỏi lại.
“Tất nhiên là nên ký tên rồi! Làm sao chúng ta có thể từ chối lòng tốt của cậu ta được?” Lê Uy Long nói.
“Nhưng em sợ làm không tốt sẽ hỏng tập đoàn Galaxy!” Chu Nhược Mai nói.
“Không sao đâu, dù em có phá sản nó đi chăng nữa thì cậu ta cũng không cảm thấy mất mát lớn. Tập đoàn Galaxy này chỉ để cậu ta vui chơi và rèn luyện mà thôi.” Lê Uy Long nói.
“Để chơi?” Chu Nhược Mai không biết diễn tả cảm xúc của mình như thế nào nữa, tập đoàn Galaxy được coi là doanh nghiệp lớn nhất thành phố Đà Lạt, là vua trong lĩnh vực thương mại, một tập đoàn lớn như vậy chỉ là để chơi cho vui!
“Ừ, em đừng chần chừ nữa, mau ký hợp đồng đi!” Lê Uy Long nói.
Nghe được những lời như thế này của Lê Uy Long, gánh nặng tâm lý của Chu Nhược Mai giảm đi rất nhiều, cô nói: “Vậy thì em sẽ ký.”
“Thôi, ký đi! Dù sao bạn của anh cũng là người có tiền. Nếu như em không giúp cậu ấy phá sản, làm sao có thể kích thích cậu