"Bịch bịch rầm..."
"Bịch bịch rầm..."
Thiên Thành và Hà Ngọc Lan không ngừng dùng hai chân đá vào đầu đám bảo vệ này, hỏi.
"A a a..."
"A a a..."
Đám nhân viên bảo vệ bị đá trúng đầu la hét thảm thiết, bay ngược về phía sau.
Sự thay đổi đột ngột này khiến những vệ sĩ còn lại đều sửng sốt, khi bjn họ định thần lại thì nhìn thấy một người đàn ông vóc dáng vạm vỡ và một cô gái xinh đẹp mạnh mẽ bay tới từ trên không trung, đá bay đồng bọn của mình.
Triệu Đình Tuy vô cùng bất ngờ khi thấy có một nam một nữ đột nhiên tới đây giúp mình. Bởi vì anh ta chưa từng nhìn thấy Thiên Thành và Hà Ngọc Lan, cũng không quen biết bọn họ, không biết tại sao hai người này lại đến đây giúp anh ta.
Lúc này, Triệu Đình Tuy liếc mắt một cái liền thấy Lê Uy Long đứng bên ngoài đám đông, nhất thời vô cùng vui mừng.
Bởi vì hai hôm trước anh ta đã trông thấy Lê Uy Long và Chu Nhược Mai ở cùng nhau bên bờ sông, vừa rồi ở trong thang máy cũng nghe thấy tiếng Chu Nhược Mai gọi điện thoại cho chồng cô cầu cứu, anh ta liền đoán rằng có lẽ Lê Uy Long chính là chồng Chu Nhược Mai.
Còn một nam một nữ đến đây giúp anh ta hẳn là người do chồng Chu Nhược Mai đưa tới.
Lúc này, Thiên Thành và Hà Ngọc Lan đã đáp xuống đất, vừa vặn ngồi bên cạnh Triệu Đình Tuy.
"Mau giết chết bọn họ!" Đội trưởng đội bảo vệ hoàn hồn, lại lập tức kêu lên.
Khi đám nhân viên bảo vệ nghe thấy tiếng hét của đội trưởng thì cũng phục hồi lại tinh thần, vung gậy lên lao về phía Thiên Thành, Hà Ngọc Lan và Triệu Đình Tuy.
Thiên Thành và Hà Ngọc Lan lập tức ra tay ứng chiến.
Những nhân viên bảo vệ này sao có thể là đối thủ của Thiên Thành và Hà Ngọc Lan kia chứ? Gậy gộc của bọn họ đều không thể đánh trúng Thiên Thành và Hà Ngọc Lan, bọn họ bị nắm đấm của hai người đành bay, không cần đến Triệu Đình Tuy phải ra tay nữa.
Khi Thiên Thành và Hà Ngọc Lan đang đánh nhau với nhân viên bảo vệ, Triệu Đình Tuy chợt nhớ ra là Chu Nhược Mai và Ngô Vy đã bị Phan Thiên đưa lên tầng mười hai, vội vàng hét lên với Lê Uy Long: "Chị Dư Hân bị một gã xấu xí bắt lên tầng mười hai rồi. Anh mau đi cứu chị ấy!"
Lê Uy Long nghe vậy thì cả kinh, gã xấu xí