“Chờ lát, đừng mà.” Phan Thiên kêu lên một cách thê lương.
“Mày còn lời gì muốn nói?” Lê Uy Long ngừng chân, muốn nghe xem Phan Thiên trước khi chết còn muốn nói gì.
“Chỉ cần anh không giết tôi, tôi có thể để nhà họ Phan hợp tác với tập đoàn Galaxy, giúp tập đoàn Galaxy vượt qua cửa ải khó khăn này.” Phan Thiên nói, hắn ta biết tập đoàn Galaxy bây giờ đã đứng trước nguy cơ phá sản, hắn ta lợi dụng điều kiện này nói không chừng có thể khiến Lê Uy Long bỏ qua cho anh ta.
Nhưng mà Lê Uy Long lại nói: “Tao không cần, tập đoàn Galaxy không có nhà họ Phan tụi mày cũng sẽ vượt qua ải khó khăn thôi.”
“Anh đừng cậy mạnh, tập đoàn Galaxy của vợ anh sắp phải phá sản, chẳng lẽ anh không biết?” Phan Thiên hỏi.
“Tao không biết, tôi chỉ biết sau này nhà họ Phan bọn bây cầu xin hợp tác với tập đoàn Galaxy nhưng không được.” Lê Uy Long nói.
Phan Thiên vô cùng im lặng, Lê Uy Long này thật sự đúng là kẻ ăn bám vô dụng, công ty vợ mình đứng trước nguy cơ phá sản mà anh cũng không biết, không hề cảm thấy có chút nguy cơ nào. Cũng không có ai ăn cơm chùa nhàn rỗi như thế.
“Anh không biết không sao, anh có thể hỏi vợ anh một chút xem nếu như không được nhà họ Phan bọn tôi giúp đỡ, tập đoàn Galaxy chẳng bao lâu sẽ phá sản.” Phan Thiên nói.
“Bọn bây dùng sự hợp tác giữa nhà họ Phan và tập đoàn Galaxy để lừa vợ tao tới đây à?” Lê Uy Long lập tức nghĩ tới điểm này, nếu như không phải nguyên nhân này thì anh thực sự không nghĩ ra được vì sao Chu Nhược Mai và Ngô Vy đến khách sạn Thành Đạt.
“Chuyện này hoàn toàn là ý kiến ngu ngốc của mẹ tôi, không liên quan tới tôi.” Phan Thiên vì giữ mạng mà khai cả mẹ của anh ta ra.
“Thì ra là mẹ mày bày kế, sau này hai mẹ con mày sẽ phải trả giá đắt, cả nhà họ Phan của mày cũng sẽ rơi vào ngõ cụt!” Lê Uy Long hung hăng nói.
“Tôi chỉ làm theo ý của mẹ tôi, anh có thể xem là món nợ, đi tìm mẹ tôi tính sổ đi.” Bây giờ Phan Thiên chỉ muốn giữ mạng, chỉ cần giữ được mạng sống thì sẽ có thể nghĩ cách đối phó Lê Uy Long lần nữa.
“Tao đương nhiên sẽ đi tìm mẹ