Những nhân viên bảo vệ bị thương do Thiên Thành và Hà Ngọc Lan gần như đều quay đầu bỏ chạy.
“Bố, mẹ, đó là Lê Uy Long , là anh ta đã làm con tàn phế.” Phan Thiên run rẩy nói.
Phan Kiệt và Huỳnh Mai Thúy vô cùng tức giận khi nhìn thấy kẻ thù đã làm con trai họ tàn phế.
"Lê Uy Long , thật là oan gia ngõ hẹp! Mày không chỉ hủy mặt của con trai tao, mà còn làm nó tàn phế. Tao sẽ không để yên cho mày đâu!" Huỳnh Mai Thúy hung dữ nói.
"Con trai bà nhiều lần đánh chủ ý lên người vợ tôi, tôi hủy mặt nó là nó gieo gió gặt bão thôi. Đêm nay, bà biết nó bày kế hãm hại vợ tôi, mà bà còn nhân nhượng, không nói gì. Tôi làm thế với nó đã là hình phạt quá nhẹ nhàng rồi. Nếu như còn có lần sau thì đừng trách tôi nhẫn tâm!” Lê Uy Long cảnh cáo.
"Một đứa ở rể vô dụng mà thôi, hại người như vậy mà còn nói năng hùng hồn thế, thật sự là buồn cười. Tao sẽ không để yên cho mày đâu!" Huỳnh Mai Thúy tức giận nói.
"Bà thật là nham hiểm độc ác, bày ra mưu hại vợ tôi, lại còn không biết hối cải. Tôi đang tính tìm bà tính sổ.Nếu chúng ta đã oan gia ngõ hẹp, gặp nhau ở đây thì chúng ta hãy giải quyết luôn ở đây đi!" Lê Uy Long không muốn để đến ngày sau tìm Huỳnh Mai Thúy tính sổ, đã là oan gia ngõ hẹp, không thể buông tha cho nhau được thì hôm nay ở đây sẽ giải quyết triệt để luôn.
"Đứa con rể vô dụng như mày quá kiêu ngạo rồi. Lên cho tôi, đánh chết nó!" Huỳnh Mai Thúy hét lên như một người đàn bà chanh chua, mong muốn báo thù cho con trai.
Thiên Thành, Hà Ngọc Lan lập tức đứng ở bên cạnh Lê Uy Long, sát khí bốc lên nồng nặc, sẵn sàng chiến đấu.
Những nhân viên bảo vệ bị thương bởi Thiên Thành và Hà Ngọc Lan, nhìn thấy Thiên Thành và Hà Ngọc Lan, như chuột gặp mèo, họ sợ hãi chạy xung quanh.
Những vệ sĩ đã nếm mùi của Lê Uy Long và Triệu Đình Tuy cũng thu mình lại như rùa rụt đầu.
Tuy nhiên, những người nhà họ Phan nghe được lệnh của Huỳnh Mai Thúy, không biết sống chết, họ lại vội vàng chạy lên.
Thiên Thành và Hà Ngọc Lan ngay lập tức lao ra như quỷ.
Triệu Đình Tuy